MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 278

Văn Yến ôm chặt lấy anh nói:

- Em chỉ muốn có anh, em chỉ muốn có được cái thân xác và linh hồn hiện
tại của anh. Anh có báo đáp hay không, không quan trọng, nhưng em không
muốn anh sa vào con đường trụy lạc như thế này.

Hình như họ chẳng quan tâm gì đến việc nhảy nhót, đôi chân Văn Yến
bước theo Tiêu Đồng như một cái máy, hai tay vẫn ôm chặt lấy anh. Tiêu
Đồng vặn vẹo để đôi tay cô nới lỏng một tí, nói:

- Em đang hiểu lầm anh, sau này anh sẽ có cơ hội giải thích. Em cứ tin rằng
anh không hề sống trụy lạc và không cam tâm biến thành một kẻ trụy lạc
đâu.

Văn Yến đưa mắt nhìn một lượt sàn nhảy:

- Anh cùng với cô ta đến nơi này, hai người đã tự biến mình thành gái điếm
và khách tìm hoa, thế mà không phải là trụy lạc sao?

Sự căm hận của Văn Yến đã phát tiết đến cùng cực. Cô giãy giụa để thoát
khỏi đôi bàn tay đang bóp rất chặt cổ tay cô của Tiêu Đồng. Lúc này anh
cũng đã bị cơn giận làm cho trở nên thô bạo, hét lên:

- Ai là khách tìm hoa? Ai là gái điếm? Cô có chịu trách nhiệm về lời nói
của mình không?

Văn Yến cũng gào lên:

- Anh và cô ta dắt nhau đến chốn này, anh có chịu trách nhiệm về danh dự
của mình không?

Tiêu Đồng xô Văn Yến ra, gào to:

- Cô cút đi! Cô đã ghét chỗ này thì còn đến đây làm gì! Sao còn chưa đi?
Cô muốn tự biến mình thành gái điếm như bọn họ hay sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.