MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 279

Anh đưa tay chỉ những cô gái phấn son lòe loẹt đang ẩn mình trong những
góc khuất. May mà lúc ấy, nhạc disco ầm ĩ nổi lên, những tiếng trống, tiếng
bass chẳng khác nào sấm rền lấn át tiếng gào không mấy lịch sự của Tiêu
Đồng, cũng lấn át nột tiếng khóc rất to không hề che đậy của Văn Yến. Cô
gào lên một câu gì đó mà Tiêu Đồng không thể nghe được, chỉ thấy cô ôm
mặt bỏ chạy, len lỏi giữa đám đông đang quay cuồng trong tiếng nhạc và
ánh đèn nhấp nháy.

Tiêu Đồng không đuổi theo mà lặng lẽ rời khỏi sàn nhảy, trở về chỗ ngồi,
cầm cốc “Hắc bạch thiên sứ” lên uống cạn một hơi. Âu Dương Lan Lan rất
mẫn cảm và thông minh, không nói lấy một lời. Cô biết rằng nếu lúc này,
cô không thức thời mà mở miệng nói ra một lời công kích Văn Yến hoặc
hỏi han Tiêu Đồng thì chẳng khác gì cô đang chọc vào tổ kiến lửa mà thôi.

Trong một thoáng, Tiêu Đồng có cảm giác mình ghét cay ghét đắng chốn
này. Tiếng nhạc như sấm rền, những điệu nhảy điên cuồng, ánh đèn chớp
lóa cũng với những cô gái điếm phấn son lòe loẹt..., tất cả đều đem lại cho
người ta một cảm giác tởm lợm, buồn nôn. Anh ngật ngưỡng rời khỏi vũ
trường mà không hiểu rằng, mình đang muốn tìm một nơi yên tĩnh hay là
muốn đi tìm một cảm giác kích thích mới.

Âu Dương Lan Lan chạy theo nói:

- Chúng ta đi chơi điện tử nhé!

- Đi! - Tiêu Đồng gật đầu đồng ý như một cái máy.

Cách vũ trường không xa là khu vực trò chơi điện tử. Thực ra thì Âu
Dương Lan Lan không thích trò này lắm. Có điều cô muốn cho Tiêu Đồng
quên chuyện vừa rồi. Ở đây có đủ các loại game, từ lái xe cho đến đánh
nhau; đánh nhau từ tay không cho đến đao kiếm, thậm chí còn dùng đến cả
máy bay và xe tăng. Tiêu Đồng chơi hết game này đến game khác, chăm
chú một cách kỳ lạ, Âu Dương Lan Lan ngồi bên cạnh uống Coca Cola, thi
thoảng lại kêu lên nho nhỏ đầy vẻ ham thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.