MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 322

hội thi là Phó bí thư Đoàn trường. Cô yêu cầu mỗi diễn giả phải thực hiện
diễn tập như khi lên diễn đàn chính thức, mỗi người một lần. Tiêu Đồng
đến muộn nên bị đẩy xuống vị trí cuối cùng. Sau buổi tập, Lư Lâm Đông
rất tự tin nói với Tiêu Đồng rằng, Diễn từ cũng như phong cách diễn giảng
của đại diện các khoa khác nói chúng đều bình thường, ngày mai nhất định
cậu sẽ thắng. Tiêu Đồng nói, Bữa nay chỉ là buổi tập nên các tuyển thủ
khác đều có ý giấu mặt, chưa tung hết sức bình sinh, nếu thầy nói những
điều vừa rồi với tất cả các thầy cô trong khoa, không may em thất bại, e
rằng họ sẽ quá thất vọng. Lư Lâm Đông nói, Bọn họ chẳng có đủ đầu óc
thông minh để bày ra những quỷ kế này nọ đâu, chỉ tiêu của chúng ta là
chiếm một trong ba ngôi đầu, nhất định sẽ thực hiện được. Tiêu Đồng nói,
Nếu chẳng may em xếp thứ tư, e rằng các thầy sẽ tống cổ em ra khỏi khoa
mất? Lư Lâm Đông cười nói, Cậu cứ yên tâm, đến ngày mai rồi sẽ rõ.

Chiều tối, Tiêu Đồng gọi điện về đơn vị Khánh Xuân để hỏi cô đi công tác
đã về chưa. Anh rất muốn Khánh Xuân có mặt trong buổi diễn thuyết ngày
mai của mình. Vì lần hội thi này mà anh đã kiên trì vượt qua mệt mỏi để
luyện tập trong một thời gian dài, anh hy vọng Khánh Xuân sẽ chứng kiến
tận mắt được phong độ của anh khi lên diễn đàn.

Nhân viên trong đơn vị của Khánh Xuân trả lời rằng, cô vừa mới quay về
nhưng đang bận họp. Bốn mươi phút sau, anh lại gọi tiếp. Người nhận điện
thoại chính là Khánh Xuân. Nghe thấy giọng nói của cô, Tiêu Đồng không
chế ngự được sự hân hoan:

- A lô, là tôi đây!

- À, Tiêu Đồng đó à, cậu khỏe không?

- Cũng thường, còn chị?

- Tôi rất khỏe!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.