MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 325

- Tôi chẳng mê gì cả, chỉ đến chơi điện tử thôi.

- Lớn rồi mà lại mê trò điện tử đến thế sao?

- Tôi không mê trò này thì lấy đâu ra cơ hội tìm được mấy trang tài liệu cho
chị?

- Tiêu Đồng, đó lại là chuyện khác. - Khánh Xuân nói - Tôi đã nhận ra là
cậu không còn là trẻ con nữa, nên suy nghĩ và hành động già dặn một tí.
Đừng có lúc nào cũng chúi múi vào mấy trò game, đừng đánh nhau nữa,
giữ miệng mồm cho sạch sẽ một tí, đừng có mở miệng ra là chửi thề. Tôi
biết, văng tục là một hiện tượng phổ biến trong tầng lớp thanh niên lúc này.
Nhưng tôi không chịu được khi nhìn thấy cậu cũng như vậy.

Tiêu Đồng nửa cợt nhã nửa nghiêm túc nói:

- Được rồi, tôi sẽ nghe lời chị, nhất định tôi sẽ thay đổi. Nếu tôi trở thành
một người lịch thiệp hơn, nhã nhặn hơn, chị có thể yêu tôi không?

Khánh Xuân không trả lời. Hình như cô có vẻ phản cảm với cách nói năng
cợt nhả của Tiêu Đồng.

Tiêu Đồng không nhận ra thái độ của Khánh Xuân, tiếp tục những ý nghĩ
của mình:

- Chị nói đi, suy cho cùng thì chị có thể yêu tôi không? Chị hãy nói đi!

- Tiêu Đồng! - Khánh Xuân nghiêm sắc mặt - Hôm nay chúng ta không nói
chuyện đó.

- Tại sao lại không được nói? Trong lòng tôi nghĩ gì là tôi có quyền nói tuột
nó ra. Chị cũng không cần phải che giấu lòng mình như vậy. Chị yêu tôi
không? Hay là chị không thích tôi, ghét tôi, cho rằng tôi không đủ chín
chắn, không đủ già dặn?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.