MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 327

động nhưng cũng dễ dàng thay đổi. Tôi cũng đã từng trải qua giai đoạn ấy
để được trưởng thành như bây giờ.

Tiêu Đồng cũng đứng lên đuổi theo phía sau lưng Khánh Xuân, nói to:

- Chị cũng đã từng có một thời kỳ vụng dại, thế thì chị dựa vào cái gì để
không tin rằng, tôi sẽ trở nên già dặn và chín chắn hơn?

Khánh Xuân quay đầu lại nhìn Tiêu Đồng nhưng không biết nói gì hơn,
đành buông một câu không mấy chân thực:

- Tôi đã gần hai mươi bảy rồi Tiêu Đồng ạ. Tôi không chờ đợi được nữa,
tôi phải lấy chồng thôi!

Tiêu Đồng đứng sững sờ. Anh không ngờ rằng trong buổi sáng đẹp trời này,
câu chuyện hạnh phúc nhất đời anh lại rơi vào trạng thái nặng nề như thế
này. Lâu này anh vẫn thầm nghĩ, Khánh Xuân có vẻ thích mình, bởi anh
vẫn rất tự tin khi cho rằng trên thế gian này, hiếm có người con gái nào đã
gặp anh mà không thích anh. Anh cố vớt vát:

- Tôi cũng có thể kết hôn ngay lập tức, nếu chị muốn, tôi có thể chuẩn bị
ngay!

Khánh Xuân cười nhẹ, nụ cười như ngầm bảo: Cậu vẫn còn trẻ con lắm,
nói:

- Cậu đừng quên rằng mình vẫn đang là một sinh viên!

- Là sinh viên thì đâu có gì trở ngại đến chuyện kết hôn!

Khánh Xuân nghiêm sắc mặt:

- Tiêu Đồng, tôi đã đính hôn với người khác rồi, tôi và cậu sống bên nhau
sẽ không bao giờ thành hiện thực đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.