MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 357

Cô vẫn ngang ngạnh nói:

- Lâu nay con có bất kỳ một tâm nguyện nào đâu, hoàn toàn không có!

- Con muốn nó ở bên cạnh con, muốn nó nghe lời con, chịu sự chi phối của
con, một lòng một dạ yêu thương con. Đó chính là tâm nguyện của con, là
mong ước mà ngày đêm con đều mơ tưởng đến. Nhưng Lan Lan à, bố nói
cho con hay, nếu có một ngày con đạt được những điều ấy, ngày mà nó có
thể làm cho con toại nguyện cũng là ngày mà con sẽ cảm thấy chán nó, mọi
hứng thú về nó hoàn toàn sẽ biến mất trong lòng con.

Cô liếc nhìn bố. Chỉ có mấy ngày mà trông ông gầy đi rất nhiều. Cô biết,
Cục Công an đã bắt đầu chú ý đến công việc làm ăn của bố mình. Do vậy
mà mấy ngày nay, trông ông có vẻ lo lắng và phiền muộn. Cô cũng biết
rằng, những chuyện nhi nữ thường tình như cô đang gặp lúc này không cần
thiết phải khiến cho ông lo lắng. Có điều lúc này cô không thể không bám
víu vào ông:

- Bố ơi, con van xin bố. Bố có thể giúp con hoàn thành được tâm nguyện
này không. Sau này có chuyện gì con tự chịu trách nhiệm về chính mình.

Bố cô không nói gì thêm, lẳng lặng đi lên lầu. Cô bước theo ông vào thư
phòng, tiếp tục van nài. Ông có vẻ do dự, suy nghĩ rất lâu rồi mới nói:

- Thế thì bố nói cho con hay, nếu có cái này can thiệp vào thì nó sẽ tự giác
đến tìm con, thuần phục trước con, suốt đời sẽ lẽo đẽo đuổi theo con.

- Cái gì thế?

- Ma túy!

Sau một thoáng sững sờ, Âu Dương Lan Lan không kịp suy nghĩ, nói:

- Không! Không! Không! Vướng vào chuyện này, cuộc đời của Tiêu Đồng
coi như vất đi rồi. Con hận anh ấy nhưng không muốn phá hủy cuộc đời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.