MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 359

Tiêu Đồng vẫn im lặng. Tay anh vặt những cọng cỏ một cách vô thức. Vạt
cỏ bên cạnh anh chỉ còn trơ những gốc.

- Cả trường đang nhìn vào anh. Bây giờ, không ai không biết là anh vì một
cô gái mà tìm đến tận hộp đêm để đánh nhau với người ta. - Một nét cười
cay đắng xuất hiện trên mặt anh - Anh đã trở thành nhân vật nổi tiếng trong
trường Yên Kinh này. Anh không còn gì trong ngôi trường này nữa!

- Nhưng em yêu anh, anh còn có một người đang rất yêu anh, đó chính là
em. Tiêu Đồng, anh có biết không? em yêu anh vô cùng, anh đừng nên tự
giày vò mình trong nỗi cô đơn như vậy.

Tiêu Đồng ngước mắt nhìn Âu Dương Lan Lan. Ánh mắt của anh hầu như
không có bất kỳ một trạng thái tình cảm nào nhưng lâu lắm, anh mới nhìn
đi chỗ khác và nói:

- Nhưng chúng ta đã giao hẹn rồi, chúng ta chỉ là những người bạn bình
thường. Nói thực lòng, cho dù chỉ là quan hệ bạn bè thông thường nhưng
với em, mối quan hệ này không có lợi gì cả. Tốt nhất là em hãy ghét anh,
rời xa anh, không còn liên hệ gì với anh nữa. Anh không muốn làm hại em!

- Tại sao thế hả Tiêu Đồng? Từ trước đến nay em chưa hề có cảm tình với
với bất kỳ người con trai nào ngoài anh. Em cũng không biết phải đối xử
với anh như thế nào cho tốt hơn được nữa. Lẽ nào anh lại không nhận ra
điều này? Anh không có một chút cảm tình nào với em sao?

- Em đang muốn anh giành tình cảm cho mình, đúng không? Thế thì, em có
dám làm những điều mà anh yêu cầu không?

- Anh cần em làm gì?

Tiêu Đồng há miệng định nói gì đó nhưng vội dừng lại, suy nghĩ giây lâu
rồi hỏi một cách đột ngột:

- Lan Lan, em nói thử xem, bố em là người như thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.