MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 361

Tiêu Đồng đang triền miên trong suy tưởng nên không nghe thấy câu hỏi
của Âu Dương Lan Lan, tiếp tục nói:

- Nếu anh yêu cầu em vì anh mà phản bội bố, em có làm không?

Hình như Âu Dương Lan Lan không muốn kéo dài câu chuyện không mấy
tế nhị này nên nói:

- Em không bao giờ muốn làm một con người như vậy! Nếu bố cũng yêu
cầu em giống như anh, vì ông mà phản bội anh, em cũng không bao giờ
chiều theo ý của ông đâu.

- Nhưng nếu bố em đang làm chuyện xấu, thậm chí là tội ác, em có phản
đối không? Chuyện phải trái, chuyện thị phi của xã hội này, có lẽ nào em
lại không cho là chuyện quan trọng?

- Em là người trọng tình cảm. Em đã nói rồi, em yêu cả hai người. Cứ cho
là hai người đều phạm tội chết người, tình yêu của em vẫn không hề biến
đổi.

Tiêu Đồng lắc đầu. Hình như anh không muốn nói thêm gì về vấn đề này,
chỉ buông một câu gọn lỏn:

- Em đúng là một đứa con gái không có chút đầu óc nào!

Nói xong, anh đứng dậy định bước đi. Âu Dương Lan Lan túm lấy tay anh,
nói:

- Tiêu Đồng! Thế thì anh muốn em làm gì? Em phải làm thế nào anh mới
bằng lòng?

- Lan Lan! Em có biết vì sao anh không thích em không? - Tiêu Đồng nói -
Bởi vì chúng ta không tìm được tiếng nói chung. Em hoàn toàn không hiểu
những gì anh nói, nhưng nếu có hiểu được đi chăng nữa thì em cũng không
thể làm được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.