MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 360

Âu Dương Lan Lan vẫn nghĩ là Tiêu Đồng đang hận bố mình nên nói:

- Bố em đã từng xúc phạm đến anh, từng làm hại anh. Có điều đến lúc này,
ông đã đồng ý để chúng ta kết bạn với nhau. Anh cũng đã biết là sau khi mẹ
chết, bố là người nuôi em trưởng thành. Ông là người thân duy nhất của
em. Em tin rằng, nhất định sau này ông cũng sẽ rất yêu thương anh. Chỉ cần
em yêu thương ai, ông sẽ chấp nhận tất cả.

Tiêu Đồng lặng lẽ giây lâu rồi mới nói:

- Lan Lan! Giả sử như người mà em yêu nhất trên đời lại phạm tội, làm
điều ác, em sẽ đối xử với người ấy như thế nào? Em có dám vì việc nghĩa
mà hy sinh tình thân không?

Âu Dương Lan Lan cười nhẹ, nói:

- Tiêu Đồng! Đừng nói là anh bị giam hai ngày ở đồn công an mà phải chịu
bao nhiêu là tiếng xấu ở trường mà ngay cả anh bị ghép tội tử hình, em
cũng tình nguyện đến pháp trường đi theo anh xuống đến suối vàng. Với
anh và với bố, cho dù hai người có phạm bất kỳ một lỗi tày đình nào, em
cũng vẫn không bao giờ rời xa.

- Thế thì giữa anh và bố, em cần phải chọn một. Vậy, em sẽ đứng về phía
bên nào?

Âu Dương Lan Lan lặng im cau mày. Cô không muốn trả lời câu hỏi này vì
vẫn chưa hiểu Tiêu Đồng muốn gì khi đặt ra vấn đề vô cùng tế nhị này. Cô
nói:

- Tiêu Đồng! Vì sao mà anh lại hỏi em một chuyện vô cùng trọng đại như
thế? Cả anh và bố đều là người em yêu nhất. Tại sao anh lại xem hai người
như hai kẻ không đội trời chung, buộc em phải chọn người này và bỏ người
kia?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.