MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 371

chút ý thức le lói ấy đã nhanh chóng bị một sự ham muốn điên cuồng khỏa
lấp, anh lắp bắp nói:

- Được, được...

Âu Dương Lan Lan vẫn chưa buông tha:

- Được, nhưng được cái gì?

- Tôi... anh yêu em, sẽ đối xử tốt với em, được chưa?

- Anh thề đi.

- Anh thề là anh yêu em, sẽ đối đãi tốt với em, anh thề...

Nét mặt Âu Dương Lan Lan cũng chẳng lấy gì làm vui, tâm trạng vẫn cảm
thấy vô cùng nặng nề nhưng rồi cuối cùng cô cũng buông một tiếng thở dài
rồi đưa thuốc cho Tiêu Đồng.

Hút thuốc xong, khoái lạc cũng đã tàn, Tiêu Đồng đã tỉnh lại. Âu Dương
Lan Lan lái xe quay về trường. Khi Tiêu Đồng xuống xe, thái độ của Âu
Dương Lan Lan rất lạnh lùng.

Xuống xe xong nhưng Tiêu Đồng vẫn do dự chưa đi, ngập ngừng nói:

- Em cho anh mấy điếu, được không?

- Những gì vừa thề, anh còn nhớ không?

Tiêu Đồng dứng lặng giây lâu rồi nói nhỏ:

- Không nhớ nữa. - Anh nói tiếp như muốn giải thích - Vừa rồi hình như
anh bị mê man.

Âu Dương Lan Lan cười nhạt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.