MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 465

32.

Sau một ngày nói chuyện vô cùng nghiêm túc với Tiêu Đồng và theo lệnh
của trưởng phòng Mã, Khánh Xuân đưa anh đến tham dự cuộc họp của
chuyên án 16-6.

Đây là lần đầu tiên, Tiêu Đồng chính thức tham dự một cuộc họp nội bộ với
cảnh sát. Cuộc họp được bố trí tại một căn nhà cổ ở gần Cảnh Sơn. Anh
nghe loáng thoáng các cảnh sát viên gọi đây là “cứ điểm”.

Căn nhà này diện tích không lớn nhưng khá đẹp, kiến trúc và trang trí vô
cùng tinh xảo. Bốn căn nhà nối liền theo hình vuông bao quanh một chiếc
sân nhỏ trông đủ loại cây, tuy lúc này đã là mùa đông nhưng cành lá vẫn
xanh um, có loài vẫn đươm hoa kết trái, đặc biệt là có một cây tử đằng nghe
đâu đã đến trăm tuổi. Khánh Xuân nói, đây vốn là một góc của một vương
phủ khi xưa, trải qua năm tháng, phần lớn kiến trúc của vương phủ đã biến
mất, chỉ còn lại một góc này.

Trưởng phòng Mã, Lý Xuân Cường, Âu Khánh Xuân và Đỗ Trường Phát
đều có mặt trong cuộc họp này. Hôm ấy thời tiết rất ấm áp nên cuộc họp
được tổ chức ngay dưới bóng râm của cây tử đằng, ai không biết thì cứ
tưởng đó là một bàn trà của những người xóm giềng của nhau. Trong tưởng
tượng của Tiêu Đồng trước đấy, anh vẫn nghĩ là những cuộc họp của cảnh
sát thường diễn ra trong những căn phòng kín mít để đảm bảo bí mật,
nhưng thực tế trước mắt khiến anh cảm thấy ngạc nhiên và hiếu kỳ.

Đương nhiên là Tiêu Đồng không thể biết người đàn ông đứng tuổi và xuất
hiện cuối cùng ở đây là trưởng phòng Mã Chiếm Phúc. Anh chỉ nghe mọi
người gọi người ấy là “ông chủ”. Danh xưng “ông chủ” khiến không khí trở
nên thần bí hơn và cũng khiến cho Tiêu Đồng có cảm thấy kính trọng hơn.
Được đưa đến đây tham dự vào cuộc họp của các cảnh sát và “ông chủ” của
họ khiến Tiêu Đồng cảm thấy hưng phấn và hồi hộp vô cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.