MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 468

tình cảm của cả một đời người, không thể nhường cho ai và cũng không thể
xua đuổi nó.

Xuân Cường chặn ngang:

- Cậu nói đã đủ chưa?

Tiêu Đồng há miệng định nói gì nữa thì Xuân Cường đã cắt ngang:

- Nếu cậu nói đủ rồi thì chúng ta bàn chuyện chính vậy.

- Chẳng qua là tôi muốn nói trực tiếp với anh về những suy nghĩ của mình,
do vậy tôi không cho rằng hành vi của mình có điều gì xúc phạm đến anh. -
Tiêu Đồng vẫn bướng bỉnh.

Giọng Xuân Cường đã có phần bực tức và giận dữ:

- Cậu hãy nghe đây. Tôi và cậu lúc này đứng bên cạnh nhau chẳng qua là
tôi đang vì công việc và trách nhiệm của mình mà thôi. Chuyện riêng giữa
tôi và cậu cứ để lại đó đã, làm xong công việc này chúng ta sẽ bàn.

Tiêu Đồng há miệng định nói nữa nhưng Khánh Xuân đột ngột xuất hiện
giữa hai người, trên tay vẫn cầm ấm trà. Đương nhiên là cô đã nghe thấy
đoạn đối thoại cuối cùng của cả hai.

Đỗ Trường Phát cũng đã quay lại, lúc này Xuân Cường và Tiêu Đồng mới
ngồi xuống. Xuân Cường nói một cách rành mạch và khúc chiết kế hoạch
cụ thể mà anh đã nghĩ ra khiến Tiêu Đồng không thể không khâm phục
những kinh nghiệm và sự phân tích rất sắc sảo của anh. Nói xong, Xuân
Cường yêu cầu Khánh Xuân và Trường Phát bổ sung. Hai người vẫn chưa
kịp lên tiếng thì Tiêu Đồng đã mở miệng:

- Trong thời gian này, tôi có thể sống trong nhà bác Âu không? Lâu rồi tôi
không bước chân về nhà mình, chưa kịp thu dọn gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.