MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 469

Xuân Cường không trả lời anh mà quay mặt về phía Khánh Xuân, hỏi:

- Cô chưa nói chuyện với cậu ta à?

Khánh Xuân cau mày nhìn Tiêu Đồng nói:

- Không phải là đêm qua tôi và cậu đã nói chuyện này rồi à? Để đề phòng
bọn chúng theo dõi, cậu phải sống ở nhà của mình. Xong chuyện này, cậu
quay về nhà tôi cũng vẫn không muộn mà.

Tiêu Đồng cúi đầu, muốn nói gì đó nhưng dừng lại, dáng điệu trông đáng
thương vô cùng. Khánh Xuân an ủi:

- Tôi nghĩ, vụ án này sẽ không kéo dài nữa đâu. Tôi và đội trưởng Lý tin
rằng cậu sẽ làm mọi việc rất thuận lợi.

Tiêu Đồng vẫn cúi đầu, nói:

- Tôi đã trở mặt với Âu Dương Lan Lan, thậm chí là đã chửi vào mặt cô ta.
Con gái lúc nào cũng rất tự ái, đặc biệt là tự ái của Âu Dương Lan Lan lại
lớn hơn các cô gái bình thường nhiều. Mọi người thử nghĩ xem, liệu cô ta
có đồng ý gặp tôi không?

Xuân Cường cười nhạt nói:

- Nhược điểm lớn nhất của đàn bà là sự hiếu kỳ. Không có sự hiếu kỳ của
Eva thì không có nhân loại. Tôi xem Tiêu Đồng cậu có đủ bản lĩnh ấy. Cậu
có thể làm cho bất cứ cô gái nào khi gặp cậu cũng phải sinh lòng hiếu kỳ.
Nói thẳng ra là thế này, nếu cậu không trở mặt với Âu Dương Lan Lan, nếu
lúc này cô ta đã đoạt được cậu cả về thể xác lẫn tâm hồn thì cho đến lúc
này, cô ta đã chán cậu rồi đó.

Mặt Tiêu Đồng chợt thoáng đỏ, đưa mắt nhìn Khánh Xuân, không hiểu là
Xuân Cường mai mỉa hay tán tụng mình. Trường Phát lại vô tâm vô ý phụ
họa thêm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.