MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 507

- Lão Viên đâu?

- Đang nói chuyện với bố cô trong văn phòng.

Âu Dương Lan Lan bước nhanh về phía văn phòng. Bố cô đang ngồi trên
chiếc ghế giành cho ông chủ, lão Viên và Hoàng Phương Bình cũng có mặt
và có lẽ họ đã nói chuyện gì đó rất lâu rồi. Cô lên tiếng chào bố rồi yêu cầu
lão Viên đưa thuốc cho Tiêu Đồng. Lão hỏi, loại thuốc khi đêm có được
không? Cô nói được. Lão Viên mở tủ có khóa bảo hiểm, lôi hộp thuộc kim
loại màu vàng ra rồi mở lấy một điếu. Âu Dương Lan Lan cầm lấy điếu
thuốc rồi cầm luôn cả hộp thuốc lên nói: Đưa cả đây cho tôi. Lão Viên đưa
mắt nhìn Âu Dương Thiên. Âu Dương Thiên nói:

- Lan Lan, chờ một tí để lão Viên đến nói chuyện với Tiêu Đồng. Con đừng
tham gia vào chuyện này.

Âu Dương Lan Lan gật đầu. Cô biết, bố đã nói như vậy có nghĩa là ông đã
chấp nhận chuyện làm ăn với Tiêu Đồng.

Công chuyện làm ăn tiến hành như thế nào đã được lão Viên nói rất nhanh,
rất vắn tắt nhưng rất rõ ràng với Tiêu Đồng trong căn phòng ấy. Âu Dương
Lan Lan không có mặt lúc ấy vì cô muốn tỏ ra mình ngoan ngoãn nghe lời
bố. Nhưng nhìn sắc mặt lão Viên và Tiêu Đồng khi rời khỏi căn phòng, cô
tin rằng giữa hai người đã thống nhất một kế hoạch nào đó.

Âu Dương Lan Lan đưa Tiêu Đồng về nhà. Trên đường về nhà, họ dừng lại
ăn sáng ở một quán ăn tây nằm trên đường. Chờ cho nhân viên phục vụ
thanh toán xong và Tiêu Đồng đứng dậy, Âu Dương Lan Lan mới lấy hộp
thuốc kim loại màu vàng đưa cho Tiêu Đồng, nói:

- Anh cầm lấy đi, nhất định từ nay trở đi anh sẽ không rời được nó nữa.

Tiêu Đồng đưa mắt nhìn hộp thuốc, gương mặt có vẻ ngờ ngệch, lại vừa có
vẻ bệnh tật. Tay anh run run cầm lấy chiếc hộp, do dự rất lâu nhưng cuối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.