MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 506

đến bố em mà không nghĩ gì đến em. Có phải là trong giấc ngủ, anh mơ
thấy đang làm ăn buôn bán với bố em?

Lúc này Tiêu Đồng mới nhận ra người đang ở trước mặt mình là ai, ấp úng
hỏi:

- Đây là nơi nào?

- Đây là hộp đếm Đế Đô. Anh đã quên mọi chuyện đêm qua rồi sao. Ngồi
dậy đi, chúng ta đi ăn sáng.

Tiêu Đồng ngồi dậy, đưa hai tay ôm đầu rồi ngửa người dựa vào ghế salon,
ngẩng mặt lên như muốn nhớ lại những phút giây điên cuồng đêm qua. Âu
Dương Lan Lan sửa sang quần áo trên người, gọi người mang đến một
chiếc khăn hấp nóng, lau mặt và trang điểm qua loa rồi bước đến ghế salon
ôm lấy Tiêu Đồng - lúc này anh như đang muốn hôn mê trở lại. Cô hôn nhẹ
lên trán anh, nói:

- Đừng ngủ nữa, anh yêu. Lên tinh thần một tí đi. Buổi sáng anh muốn ăn
gì?

Mắt Tiêu Đồng nhắm, lâu lắm mới mệt mỏi nói:

- Tôi muốn hút một điếu thuốc!

Âu Dương Lan Lan đẩy cửa đi ra khỏi phòng tìm thuốc. Những nhân viên
dọn vệ sinh đang đẩy máy hút bụi, tiếng máy ầm ầm vang lên khắp nơi. Cô
bước vào phòng khiêu vũ thì trông thấy gã lái xe Kiến Quân đang ngồi trên
ghế salon nói chuyện phiếm với mấy cô gái nhảy đêm qua chưa kịp ra về.
Cô bước đến hỏi:

- Bố tôi đã đến sao?

- Đến rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.