MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 528

- Cậu đang làm cái trò quỷ quái gì thế?

- Anh ta có quyền gì mà cứ bám theo chị như thế? - Tiêu Đồng nói như gào
- Anh ta thừa biết quan hệ giữa tôi với chị mà vẫn bám theo chị là nghĩa
làm sao? Anh ta có còn là một cảnh sát nhân dân nữa không? Anh ta có
tuân thủ “ ba điều kỷ luật, tám điều chú ý” nữa không?

Khánh Xuân cười khổ:

- Anh ấy đánh xe đưa tôi về không được sao?

- Vậy thì việc quái gì mà anh ta lại tặng hoa cho chị? Việc gì mà chị phải
cần đến hoa của anh ta?

- Ngày lễ, đồng đội tặng hoa cho nhau thì có gì là không được nào?

- Người ta chỉ tặng nhau một món quà kỷ niệm trong Lễ Giáng sinh, tại sao
anh ta lại tặng hoa? Ai cũng biết hoa hồng có ý nghĩa gì!

Sắc mặt Khánh Xuân đanh lại:

- Quan hệ giữa tôi và cậu như thế nào? Tại sao người khác không có quyền
tặng hoa cho tôi? Lễ Giáng sinh nên tặng những loại hoa nào, liệu có mấy
người Trung Quốc hiểu được chuyện này? Cậu điên tiết như vậy là có thái
quá hay không?

Hình như tâm lý Tiêu Đồng đang bị thương tổn nghiêm trọng nên giọng
anh đã bắt đầu lắp bắp:

- Anh ta không hiểu nhưng chị phải hiểu. Chị có thể từ chối!

- Chúng tôi làm việc cùng nhau trong một ngôi nhà, tôi lại không nể mặt
người ta sao? Tôi lại có thể từ chối tấm thịnh tình của người ta sao? Đó
không phải là nguyên tắc ứng xử cơ bản giữa người với người, giữa đồng
đội với đồng đội. - Khánh Xuân không hề nhượng bộ - Cậu đừng có can

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.