MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 530

Đồng đều làm như không biết, nói: Thế thì hay quá, bữa cơm này rất có ý
nghĩa vì đã có sủi cảo. Chúng ta đón ngày lễ của người phương Tây bằng
món ăn của người Trung Quốc!

Không có bia rượu, cả ba dùng nước ngọt để cụng ly với nhau, cũng nói
những lời chúc mừng nhau. Đầu tiên là Tiêu Đồng và Khánh Xuân cùng
chúc bố sức khỏe, sống vui. Sau đó thì ông chúc Tiêu Đồng kiên trì đọc
những giáo trình đại học, tranh thủ thời gian để có thể quay lại trường học
nếu có cơ hội. Tiêu Đồng ngoan ngoãn nghe lời, nói cảm ơn bác đã quan
tâm. Ông chúc Khánh Xuân càng ngày càng tiến bộ trong công tác nhưng
đừng có quá đam mê trong khi giải quyết mọi vấn đề như một đứa trẻ con.
Khánh Xuân đưa cốc nước ngọt lên cụng với bố, không nói gì.

Tiêu Đồng cầm chiếc cốc của mình lên, nói:

- Khánh Xuân, tôi chúc...

Bố cắt ngang lời Tiêu Đồng:

- Cháu trẻ hơn Khánh Xuân, không nên gọi tên một cách suồng sã như vậy.
Cháu nên gọi là chị Khánh Xuân cho phải phép. Bác nói không biết có
đúng không, những người trẻ tuổi như cháu bây giờ, kiến thúc càng nhiều
thì sự lễ phép cáng ít. Như thế là không tốt.

Tiêu Đồng đưa mắt nhìn Khánh Xuân giây lâu rồi mới nói:

- Chị Khánh Xuân, Tiêu Đồng chúc chị vĩnh viễn hạnh phúc!

Khánh Xuân nâng cốc lên chạm với Tiêu Đồng, bốn mắt nhìn nhau. Cô nói:

- Chúc cậu vĩnh viễn có nghị lực như lúc này, vĩnh viễn nhiệt tình, thuần
hậu, chân thành! - Cô đưa cốc lên uống một ngụm, nói tiếp - Chúc cậu
đừng bao giờ quên những gì đã hứa với tôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.