MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 645

Dừng lại một lát vì nhận ra ánh mắt đầy vẻ hiếu kỳ của cô bé con ông
Chung đang lấp ló nhìn mình, Tiêu Đồng cười nhẹ nhìn nó, đọc tiếp: “Đó là
tinh thần vĩnh cửu của con cháu nòi giống Rồng...”.

Anh thở hắt ra một hơi thật mạnh và cảm thấy mình đã thư thái rất nhiều.

Sau một tuần, Tiêu Đồng cảm thấy ngon miệng trở lại, ăn uống bình thường
và đã có thể đi dạo chơi chung quanh, buổi tối ngủ cũng ngon hơn và sức
khỏe cũng đã bắt đầu khôi phục. Thậm chí anh còn mượn được con ngựa
già của nhà bên cạnh cưỡi trên những con đường gập ghềnh. Buổi tối, lấy
cớ không nên phung phí sức lực, Tiêu Đồng cự tuyệt những đòi hỏi quan hệ
thể xác với Âu Dương Lan Lan và hướng toàn bộ tâm tư của mình về
Khánh Xuân, tưởng tượng ra cảnh làm tình với cô và cứ thế mà đi vào giấc
ngủ. Trong mơ, anh nhận ra mình cùng Khánh Xuân đến bên hồ Tùng Hoa,
lên xe trượt tuyết và trong tiếng lục lạc rộn ràng vang lên từ cổ ngựa, hai
người đi dạo khắp hồ. Không có ai trên hồ cả, cả một vùng băng tuyết
mênh mông là của riêng họ. Anh và cô trượt tuyết, đuổi nhau trên tuyết
chẳng khác gì những vận động viên trượt băng nghệ thuật chuyên nghiệp.
Rồi anh mơ thấy mình cùng Khánh Xuân cùng phá băng, quăng lưới đánh
cá đêm dưới bầu trời đầy sao, trượt dài trên băng và đây đó vang lên những
tiếng cười thân thiện của ngư dân. Cũng có khi anh mơ thấy Khánh Xuân
lái xe Jeep đưa mình đi giữa bầu trời Tây Tạng, đua tốc độ cùng với bầy
ngựa hoang. Mây trên đầu rất gần, có cảm giác là đưa tay có thể ôm gọn
vào lòng. Trước mắt họ là những ngôi chùa cổ kính và những ngôi tháp cao
vút và cũng giống như người Tạng, họ quỳ trước tượng Thích Ca Mâu Ni,
chắp tay trước tượng Tùng Tán Can Bố và Văn Thành công chúa lầm rầm
khấn vái cho hạnh phúc của mình và Khánh Xuân. Nhưng anh lạy xong,
đứng dậy thì không thấy Khánh Xuân đâu nữa. Anh chạy bổ đi tìm thì thấy
cô và Xuân Cường đã dắt tay nhau đi khá xa. Anh đuổi theo nhưng thật bất
cờ, Âu Dương Thiên, lão Hoàng, Kiến Quân và Âu Dương Lan Lan xuất
hiện chắn ngang đường, tất cả đều nhìn anh bằng ánh mắt đầy hoài nghi,
trách móc anh chạy đi đâu, có phải là muốn thông tin cho công an tiết lộ
nơi ở của họ. Anh lên tiếng phủ nhận, thậm chí đã thề là không hề có ý định

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.