MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 648

- Mày đã làm gì cô ấy? Tại sao mày lại dám xúc phạm đến cô ấy?

Tiêu Đồng giãy giụa và vung tay đấm thẳng vào mặt gã. Anh căm ghét cái
khuôn mặt đặc trưng thổ phỉ nhưng lúc nào cũng ra vẻ thần phục đầy xu
nịnh của gã. Nhưng lúc này anh đâu còn là đối thủ của Kiến Quân, do vậy
mà anh có đấm, có đá, có cào, có cấu, có vật, có cắn..., Kiến Quân vẫn
không hề hấn gì. Hai người quấn lấy nhau cho đến khi Âu Dương Thiên
xuất hiện trước của phòng.

Lão đưa mắt nhìn mọi người, dừng lại rất lâu ở Âu Dương Lan Lan rồi lên
tiếng, tuy nhỏ thôi nhưng đầy uy nghiêm:

- Tất cả đi ngủ!

Kiến Quân đứng dậy, phủi phủi bụi trên áo quần, rời khỏi phòng. Tiêu
Đồng hậm hực nói với theo:

- Kiến Quân! Mày hãy chờ đấy!

Kiến Quân quay người lại, nhe răng:

- Tao chờ mày đây!

Lão Hoàng cũng đã bỏ ra ngoài. Âu Dương Thiên nói với con gái:

- Ngủ đi, ngày mai sẽ nói chuyện.

Nói xong, lão đi ra và khép cửa lại. Tiêu Đồng cũng nhận thấy cơn tức giận
đã giảm đi rất nhiều, không thèm nhìn Lan Lan, nằm xuống kéo chăn trùm
kín đầu. Anh không biết ngày mai Âu Dương Thiên sẽ nói những gì.

Ngày hôm sau, mọi người thức dậy, ăn sáng xong thì giúp ông Chung một
vài việc lặt vặt, tất cả đều bình thường. Ngoại trừ Tiêu Đồng và Kiến Quân
còn nhìn nhau gườm gườm thì hình như mọi người đã quên chuyện tối qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.