MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 652

- Nếu mày có bản lĩnh thì hãy bảo Lan Lan bỏ đứa con ấy đi, còn không thì
mày hãy đối xử tốt với nó để nó sống vui vẻ mà sinh đứa con ấy. Từ nay
mà mày còn chọc giận nó, khinh rẻ nó thì ta sẽ cho mày ốm đòn! Mày sắp
làm bố rồi đấy nhưng mày vẫn không thương xót gì cho người đàn bà của
mày cả. Mày có hiểu đạo lý tí nào không?

Tiêu Đồng không thể nhớ là anh đã lê tấm thân của mình đi lên lầu như thế
nào. Âu Dương Lan Lan biết anh đã lên nhưng vẫn tiếp tục lăn lộn than
khóc trên giường. Tiêu Đồng rón rén đến bên giường, nói nhỏ:

- Tại sao em không nói sớm...

Chỉ nói từng ấy rồi anh ngừng bặt. Thực ra thì Tiêu Đồng không hề có chút
vui mừng nào trước cái tin động trời này, thậm chí anh cảm thấy chán nản
đến cực điểm. Anh nghĩ số phận đã an bài là mình không thể nào thoát khỏi
tay Âu Dương Lan Lan. Anh đã làm hết sức để xa rời cô ta nhưng cuối
cùng ma đưa lối quỷ đưa đường thế nào mà càng ngày anh lại tiến đến gần
cô ta hơn. Anh tuyệt vọng khi nghĩ đến lúc được gặp Khánh Xuân, anh giải
thích như thế nào để cho cô hiểu?

Vẫn khóc một cách tức tưởi nhưng đến lúc này thì Âu Dương Lan Lan đã
bổ nhào vào lòng Tiêu Đồng. Một cách vô thức, anh ôm lấy cô và đưa tay
vuốt nhẹ người cô như thể an ủi và khuyên nhủ. Nước mắt cô chảy ướt đẫm
mặt anh. Cô nói:

- Tiêu Đồng ơi, em rất yêu anh, cuối cùng chúng ta đã có con. Vừa rồi em
làm cho anh phật lòng chẳng qua cũng chỉ vì em quá vui mừng vì chúng
mình lại có con.

Ôm chặt Âu Dương Lan Lan trong tay nhưng hầu như Tiêu Đồng chẳng có
một chút xúc động nào. Anh ngập ngừng nói:

- Nhưng mà... nhưng mà hoàn cảnh của chúng ta lúc này, liệu việc em có
con có thuận lợi lắm không. Hay là chúng ta bỏ nó đi, sau này... sau này,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.