MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 660

người họ Thạch, vừa uống vừa ôn lại những chuyện quá khứ. Có điều trên
gương mặt ai cũng lộ vẻ ảm đạm lẫn lo lắng.

Ban đêm, cả đoàn đều ngủ lại trong xưởng. Tiêu Đồng lắng nghe câu
chuyện của họ và biết nơi này cách thành phố Sán Đầu không xa lắm và lấy
làm lạ là với vị trí địa lý như vậy, tại sao ngôi làng này lại nghèo xác nghèo
xơ như vậy. Mấy căn phòng trong xưởng thật đơn giản, mấy chiếc giường
kê vội toàn bốc lên một mùi mốc meo, trên những bức tường ẩm thấp thì
gián và đủ loại côn trùng khác bò lổn nhổn, so với ở Tây Tạng thì điều kiện
sống ở đây tệ hại hơn nhiều. Trải qua rất nhiều những thử thách trong thời
gian qua, Tiêu Đồng không hề để ý đến những khó khăn gian khổ của cuộc
sống nhưng khi Âu Dương Thiên đến xem phòng ở của anh và Âu Dương
Lan Lan như thế nào thì anh lại hỏi:

- Chúng ta sẽ ở đây trong bao lâu?

- Ở bao lâu là việc của tôi phải lo, cậu chỉ nên quan tâm chăm sóc Lan Lan!
- Âu Dương Thiên lạnh lùng nói.

Tiêu Đồng không chịu thua, giọng của anh hùng hồn lắm:

- Ở đây vừa tối tăm vừa bẩn thỉu, Lan Lan đang có thai, e rằng sẽ không tốt
cho sức khỏe.

Giọng điệu hùng hồn của Tiêu Đồng là do anh ỷ lại vào vị trí của Lan Lan
cũng như đứa cháu ngoại của Âu Dương Thiên trong tương lai khiến lão
trầm ngâm khá lâu nhưng cuối cùng thì không nói gì, lẳng lặng đứng giữa
phòng. Âu Dương Lan Lan cũng được đà nói thêm, rằng sức khỏe Tiêu
Đồng không được tốt, nếu ở đây lâu ngày nhất định anh sẽ mang bệnh.
Cuối cùng thì Âu Dương Thiên thở dài nói:

- Để bố tính toán xem, nhưng có lẽ không thể đi ngay lập tức được đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.