MÃI MÃI TUỔI MƯỜI CHÍN - Trang 34

Khi trời chưa sáng, anh vội vã tìm trận địa của khẩu đội, anh chui lủi khắp
nơi, suy tính xem đưa pháo vào đây bằng con đường nào, và anh trở lại
cánh rừng thưa. Các chiến sĩ ngủ cả, chỉ còn Paravian trùm áo bạt đi lại bên
pháo. Họ ra lệnh báo thức. Các chiến sĩ lái xe lạnh cóng trong những chiếc
áo bông ngắn, không đủ ấm cả trong giấc ngủ, tiến lại gần, ngáp rung cả
người. Anh hướng dẫn cách đưa pháo vào, và chất đốt đã được tìm thấy.
- Ở đó trong các thùng phuy còn chút ít...
Cánh lái xe nhìn lảng đi. Họ nói rằng hết chất đốt. Anh thấy lúng túng đến
mức không kiểm tra lại ở các
thùng. Nhưng bây giờ không phải chỉ ở các thùng phuy, mà còn tìm được
cả một thùng tônô. Nhưng dù sao cánh lái xe cũng phải thôi: đi suốt đêm
mà không biết rõ sẽ đi đâu, và tất nhiên phải đốt gần hết nhiên liệu.
Trước lúc rạng đông, khi bóng tối nhờ nhờ đặc quánh lại, để các chiến sĩ
đào hầm cho pháo. Trêchiakov đã liên lạc với đài quan sát. Trong chiếc hố
con con mới đào, Trabarôv đang cầm ống nghe:
- Đại đội trưởng đâu?
- Đại đội trưởng đang nằm ngủ ở bên trên ấy.
Một phát pháo sáng bay vọt lên nơi tiền duyên và Trêchiakov trông thấy: áo
mưa bạt trùm kín từ đầu, chỉ thò đôi ủng ướt át ra ngoài, đại đội trưởng
đang nằm ngủ ngoài bờ chiến hào.
- Đồng chí đại úy! Đồng chí đại úy!...
Pôvưixenko ngồi dậy trên mặt đất, nheo mắt lại vì ánh pháo sáng, trong
giây phút đầu tiên anh ta nhìn bằng đồi mắt đỏ ngầu, vẫn chưa hiểu chuyện
gì. Rồi ngáp đến trào nước mắt, rùng mình, và lắc đầu hỏi:
- À... cậu đến bắt liên lạc đấy phải không?
Trong bóng tối, anh ta nhìn mãi những chiếc kim dạ quang trên mặt đồng
hồ.
- Cậu đi đâu mà lâu thế? Cậu họ gì, Tretverikov phải không?
- Trêchiakov.
- Ừ nhỉ, Trêchiakov, đúng thế. Cậu được cử ra chỗ chết đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.