MÃI MÃI TUỔI MƯỜI CHÍN - Trang 57

Trêchiakov đập báng súng vào mái nhà, đục thủng tấm ngói xi măng ngay
bên cạnh:
- Kưchin!
Từ ngoài nắng, mắt anh không phân biệt được gì ở phía dưới: bóng tối,
những tia sáng chênh chếc đầy bụi rơi từ lỗ hổng trên trần mái nhà.
- Kưchin, bắt được liên lạc chưa?
- Rồi!
Kưchin cặm cụi trong đống rơm, làm gì đó với chiếc máy điện thoại. Các
con cừu túm tụm trong góc chuồng.
- Gọi khấu đội bắn!
Từ chiều hôm qua khi mặt trời lặn, Trêchiakov đã nhìn thấy ngọn đồi thâm
thấp. Phía dưới, mây chắn ngang, ngọn đồi sừng sững trên trận địa, và trên
đỉnh đồi sáng rõ, hóa ra bọn Đức đông lúc nhúc. Anh gọi bắn một viên đạn
vào ngọn đồi và ghi phương hướng: vật chuẩn số một. Bây giờ từ vật chuẩn
anh sẽ gọi bắn vào mục tiêu.
Tiểu đoàn trưởng có lúc làm anh rối trí bởi các câu hỏi câu hỏi: cậu đã kiểm
tra chưa hay là chỉ rúc vào một xó nào đó? Ông ta yêu cầu chỉ địa điểm đã
tìm được bằng pháo hiệu, nhưng ở chỗ Trêchiakov cả pháo hiệu lẫn người
bắn pháo hiệu đều không có.
Ở khẩu đội súng cối, tên lính Đức đội mũ sắt lần lượt bỏ đạn vào nòng
súng. Đạn được đưa từ phía dưới lên, còn tên Đức thì chuyền từ tay trái
sang tay phải, thả đuôi quả đạn vào và vội vàng bịt tai. Nòng pháo bốc hơi
hừng hực, và khi quả đạn cối còn bay trên không, nó đã kịp bỏ những quả
đạn khác vào và hét lên điều gì đó vui vẻ, tay ôm lấy tai dưới vành mũ sắt.
Và xa hơn, sau những bụi cây, từ chỗ này nom không rõ, dưới lòng khe các
khẩu pháo cối vẫn nhả đạn. Ở đó các bụi cây rung lên, những cụm khói bốc
lên rời rạc, bị gió cuốn đi, và chiếc mũ sắt lúc thì hiện lên, lúc thì biến mất.
Khẩu đội súng cối bắn liên tục chính xác, đạn nã trúng trận địa giữa cánh
rừng thưa và những cây hướng dương, nơi bộ binh ta đang nằm sát đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.