Bích Thuỷ
Mái nhà xưa
Đánh máy: canary
Chương XV
Nhật ký của Chương:
Tôi đã biết chuyện của Khánh, chuyện Khánh thật buồn, nên tôi chẳng
muốn Khánh buồn thêm vì chuyện của tôi nữa.
Khi nào bà cô của Khánh tới đây, tôi sẽ đi. Tôi sẽ xin ba cho tôi vào nội trú
ở một nơi thật xa.
Tôi không muốn lợi dụng hơn nữa những gì thuộc về Tý Việt.
***
Tý Việt mách tôi:
- Bà Tám vừa cãi nhau với một người đàn ông.
Tôi bảo em:
- Bà Tám cãi nhau là thường có gì lạ đâu!
Thực vậy, bà càu nhàu chị An, cò kê chê bai với những người bán hàng, và
tính đi tính lại đôi ba lần những khoản tiền bà mua bán.
Nhưng Tý Việt nói rõ:
- Người đàn ông này khả nghi lắm. Hai người gặp nhau ở sau vườn, và
đứng cãi nhau một hồi.
Tôi rầy em:
- Việt rình nghe phải không? Xấu lắm nhé!
Tý Việt nhe hàm răng xún:
- Em đâu có rình! Tại em chơi ở đó mà bà Tám không biết nên em nấp để
xem... hay lắm. Bà Tám giận như điên, người đàn ông kia cũng vậy...
Ông ta nói: "Tôi đã chi tiêu nhiều cho vụ này. Bà phải trả cho tôi vì bà đã
hứa rồi, nếu không tôi sẽ kể hết cho ông bà Oai..."
Bà Tám đáp: "Đồ lưu manh, chú đã lấy của tôi một số tiền rồi mà chú có
cho tôi biết thêm điều gì đâu..."
Rồi hai người thì thầm một hồi, kế bà Tám nói: "Được rồi... chú sẽ có đủ số
tiền đó, khi nào công việc xong xuôi... Tôi sẽ cho chú hay sau..."
Tôi tính thuật lại với ba: