MÁI NHÀ XƯA - Trang 82

Bích Thuỷ

Mái nhà xưa

Đánh máy: canary

Chương XVI

Chị An hoảng hốt chạy vào gọi tôi:
- Cô Khánh, có một người thợ trên hầm mỏ muốn gặp cô.
Tôi ngạc nhiên, thốt hỏi:
- Tôi à? Sao lại hỏi tôi nhỉ!
Người đàn ông đợi tôi ngoài bậc thầm. Cầm chiếc mũ vải, vầy vò trên tay
với dáng điệu bồn chồn, chú vừa ngó dáo dác vừa báo tin cho tôi biết ông
Oai bị nạn ngoài hầm đá. Có lẽ chú ngại gặp bà Oai, vì chú giải thích:
- Bác sĩ dặn đừng cho bà chủ biết vội, đợi cứu được ông chủ đã.
Chị An chạy vội đi tìm Chương. Tý Việt, may thay, lúc ấy sang chơi với
đứa bạn bên hàng xóm; còn bà Oai qua một đêm trằn trọc, đang thiếp ngủ
trong phòng.
Chương và tôi leo vội lên xe chờ sẵn ở ngoài cổng. Mặt Chương tái xanh.
Anh như chợt nhận ra được người thợ vừa theo xe về báo hung tin, nên hỏi:
- Ủa, chú Sáu đó hả. Chú trở lại làm việc rồi à?
Chú Sáu gật đầu:
- Thưa cậu... vâng.
Chương ngồi cạnh tôi ở hàng ghế sau cùng. Chiếc xe đón chúng tôi thuộc
loại chuyên chở nhẹ được biến chế thêm mấy hàng ghế, nên có chỗ ngồi
khá rộng rãi, chú Sáu ngồi trên hàng ghế trước mặt chúng tôi. Tấm lưng
vạm vỡ của chú che gần khuất cả người lái xe.
Khi xe rồ máy, chị An chạy ra, ném theo vào lòng tôi một bao nến. Chương
gắt:
- Đem nến đi làm chi vậy?
Cũng lúc ấy Chương nhận ra sự có mặt của tôi. Anh hỏi:
- Khánh cũng đi nữa à? Sao không ở nhà?
Tôi nói:
- Nghe chú Sáu đây nói ba anh bị nạn và cho gọi cả hai người, nên không
kịp suy nghĩ tôi phóg ngay lên xe với anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.