MÁI NHÀ XƯA - Trang 84

hỏi:
- Lối tắt gì mà dài thế này, chú Sáu?
- Tới rồi đây, cậu! - chú Sáu né người cho Chương và tôi tiến lên - chỗ này
phải qua một lối hẹp, cậu và cô nhỏ người nên đi trước.
Một lỗ hổng mở ra sát mặt đất. Chúng tôi phải khom mình xuống, chui qua.
Chương sang trước, đỡ tôi dậy:
- Đốt nến lên, Khánh! May mà chị An lại đưa nến cho mình mang theo.
Tôi mò lấy diêm và nến. Hai đốm sáng bùng lên trong khoảng tối mịt mù.
Chúng tôi giơ cao ngọn lửa nhìn nhau. Đây là cái hang lớn bằng một căn
phòng rộng. Phía cuối hang có dòng suối len lỏi chảy qua các khe đá. Có lẽ
hang mỏ này đã có từ lâu, song phải bỏ, vì sợ mạch suối dâng cao có thể
gây tai nạn bất ngờ. Vì vậy lỗ hổng vừa rồi xuyên qua hang bên này là hết
không còn đường hầm nào được khai thêm nữa.
Chướng nóng lòng gọi:
- Chú Sáu! Sang lẹ lên. Còn ngả nào đi nữa không?
Không có tiếng trả lời. Chỉ nghe một tiếng rớt nặng nề.
Chương hoảng hốt hỏi:
- Chú làm sao thế, chú Sáu? Chú ngã đấy à. Có bị thương không?
Im lặng.
Chương bảo tôi:
- Hình như có chỗ nào sụt lở, Khánh đứng chờ đây, để tôi qua lại coi.
Ít phút sau Chương trở về cho tôi biết:
- Cái lỗ tụi mình vừa chui qua đây bị một tảng đá bít kín rồi.
Tôi kinh sợ lắp bắp:
- Thế còn chú Sáu đâu?
- Tôi nghe tiếng hắn thở dốc, rồi hấp tấp chạy trở ra...
- Chắc chú ấy đi kiếm người đến cứu?...
- Cứu khỉ gì! Chính hắn vần tảng đá lấp kín miệng lỗ.
- Nếu vậy là...
- Mình mắc bẫy rồi!
Chúng tôi nhìn nhau lo lắng. Nét mặt Chương đột nhiên rạng rỡ:
- Nhưng... thế nầy thì ba không gặp tai nạn nào cả. Họ nói láo để đánh lừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.