MÀN ĐÊM - Trang 121

Mười

“EM XIN LỖI, THƯA THẦY NAGY? EM KHÔNG THỂ tập

trung hoàn toàn khi Lissa và Rose cứ chuyền giấy ở đằng kia.”

Mia đang cố gắng phân tán sự chú ý ra khỏi chính mình - cũng

như ra khỏi thực tế rằng nó không thể trả lời câu hỏi của thầy Nagy -
và hành động đó đang phá hỏng một ngày lẽ ra rất hứa hẹn. Vẫn còn
lác đác vài lời bàn tán về con cáo, nhưng hầu hết mọi người muốn nói
tới việc Christian tấn công Ralf hơn. Tôi vẫn chưa loại Christian ra
khỏi danh sách vụ con cáo - tôi khá tin rằng cậu ta đủ điên để làm việc
đó như một dấu hiệu rồ dại về tình cảm trìu mến dành cho Lissa -
nhưng dù động cơ của Christian là gì, thì cậu ta cũng đã dời sự chú ý
khỏi Lissa, như cậu ta đã nói.

Có một huyền thoại về thầy Nagy là khả năng làm bẽ mặt học

sinh bằng cách đọc to các tờ giấy nhắn lên, và lúc này khả năng đó
đang nhằm vào chúng tôi như một quả tên lửa. Thầy vồ lấy mẩu giấy
nhắn, cả lớp hí hửng ngồi chờ nghe thầy đọc hết cả lên. Tôi nuốt tiếng
rên rỉ, cố gắng hết mức cho ra vẻ hờ hững và lãnh đạm. Bên cạnh tôi,
Lissa trông như muốn chết ngay cho rảnh.

“Ôi, ối,” thầy nói, đọc qua mẩu giấy. “Giá như học sinh viết được

nhiều thế này trong các bài luận của mình. Một trong hai em có nét
chữ xấu hơn đáng kể so với em kia, nên hãy thứ lỗi nếu tôi đọc nhầm
chỗ nào ở đây nhé.” Thầy hắng giọng. “‘Thế là, tối qua tớ gặp J,’
người chữ xấu bắt đầu, phần hồi đáp là, “Chuyện gì đã xảy ra,” được
nối tiếp’ bởi ít nhất là năm dấu chấm hỏi. Cũng hiểu được thôi, vì đôi
khi một dấu - trừ bốn dấu kia - sẽ không thể truyền đạt hết ý, đúng
không hả?” Cả lớp cười ồ, và tôi để ý thấy Mia ném cho mình một nụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.