MÀN ĐÊM - Trang 134

Dimitri bước đi trước. Quan sát anh một cách cẩn thận, tôi nhận

ra rằng không thể để lỡ cơ hội này. Tôi nhảy lên lưng Dimitri, tư thế
đúng y như cách anh đã dạy. Tôi có lợi thế bất ngờ. Tất cả mọi thứ đều
hoàn hảo, và anh thậm chí còn không nhìn thấy tôi tấn công.

Trước khi tôi có thể chạm vào Dimitri thì anh quay một vòng với

tốc độ nhanh đến không tin nổi. Bằng một cử động khéo léo, Dimitri
túm lấy tôi như thể tôi không hề có trọng lượng và ném tôi xuống sàn,
ghim chặt tôi ở đó.

Tôi rên lên. “Em đâu có làm gì sai!”
Dimitri giữ hai cổ tay tôi, mắt nhìn ngang tầm mắt tôi, trông anh

không nghiêm túc như trong giờ học. Hình như anh thấy chuyện này
thật buồn cười. “Tiếng kêu vào trận đã bán đứng em đây. Lần sau cố
đừng hét lên nhé.”

“Nếu em đã im lặng thì liệu có gì khác biệt thật không?”
Dimitri suy nghĩ. “Không. Có lẽ không.”
Tôi thở dài rõ to, vẫn đang trong tâm trạng rất tốt nên không

muốn để nỗi thất vọng này nhấn chìm mình. Cũng có một số ưu điểm
khi được học với một cố vấn kinh khủng như thế - một người tình cờ
cao hơn tôi chừng 30cm và nặng hơn tôi đáng kể. Đây là chưa kể đến
sức mạnh của anh. Dimitri không đồ sộ nhưng cơ thể có rất nhiều cơ
bắp săn chắc. Bao giờ mà tôi đánh bại được anh, thì chắc tôi sẽ đánh
bại được bất kỳ ai.

Bất chợt, tôi nhận ra rằng Dimitri vẫn đang giữ tôi nằm im. Ở chỗ

cổ tay bị siết, tôi cảm thấy làn da trên các ngón tay anh rất ấm áp.
Khuôn mặt anh chỉ cách mặt tôi có vài centimet, đôi chân và cả thân
trên thực ra đang ép vào người tôi. Những món tóc nâu của anh buông
xoã xuống quanh mặt, và dường như anh cũng đang để ý đến tôi,
tương tự tôi hôm nào trong phòng đợi. Và Chúa ơi, anh có mùi hương
thật tuyệt. Hít thở chợt trở thành một việc khó khăn đối với tôi, và khó
khăn đó chẳng liên quan gì đến chuyện luyện tập hay là phổi đang bị
bóp nghẹt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.