MÀN ĐÊM - Trang 143

“Sẽ không, nếu cậu không để nó xảy ra.” Tôi cố nhìn vào cổ tay

Lissa sao cho mình trông đừng lố bịch quá. “Cậu đã không để chứ?…”

“Không.” Lissa lắc đầu và chớp mi để ngăn nước mắt chảy. “Tớ

không muốn thế. Tớ rất buồn sau vụ con cáo, nhưng mọi sự cũng ổn.
Tớ rất muốn được gặp cậu, nhưng mọi việc ổn cả. Tớ thích…” Lissa
ngừng lại.

Tôi nghe thấy từ đó hình thành trong đầu Lissa.
“Christian.”
“Giá như cậu không thể, hoặc đừng, đọc ý nghĩ của tớ.”
“Xin lỗi. Tớ có cần phải lặp lại rằng Christian-là-một-thằng-tồi-

bị-tâm-thần không?”

“Tớ nghĩ tớ đã thuộc lòng câu đó sau mười lần gần đây nhất rồi,”

Lissa lẩm bẩm.

Tôi bắt đầu khởi động bài thuyết trình thứ mười một thì chợt

nghe có tiếng cười và tiếng lộc cộc của giày cao gót nện trên đá. Mia
đang tiến về phía chúng tôi với mấy đứa bạn theo sau, nhưng không có
Aaron. Ngay lập tức, hệ thống phòng vệ của tôi được bật lên.

Lissa vẫn còn chấn động bởi những lời nhận xét của nữ hoàng.

Buồn bã và nhục nhã đang cuộn lên trong lòng cô. Cô xấu hổ vì những
điều người khác có thế nghĩ về mình hiện giờ, và cứ cho rằng gia đình
hẳn sẽ ghét lắm vì vụ mình bỏ trốn. Tôi không tin nổi, nhưng cảm giác
của Lissa rất thực, và những cảm xúc tăm tối đó cứ nổi sóng lên. Lissa
không ổn, dù đã cố gắng hành động bình thường, và tôi lo rằng cô sẽ
làm điều gì bất cẩn. Mia chính là đứa mà Lissa ít cần gặp nhất vào lúc
này.

“Mày muốn gì?” Tôi căn vặn.
Phớt lờ tôi, Mia mỉm cười ngạo nghễ với Lissa rồi tiến tới vài

bước. “Tao chỉ muốn biết cảm giác của người rất quan trọng và rất
hoàng gia là thế nào. Hẳn mày phấn khởi vì nữ hoàng nói chuyện với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.