MÀN ĐÊM - Trang 160

Mắt Christian gắn chặt vào tôi. “Nhưng nó biết. Phải không

hả, Rose? Nó có biết.”

Dạ dày tôi như rớt xuống đất. Đúng. Jesse có biết. Cậu ta đã phát

hiện ra vào buổi tối trong phòng đợi. “Tớ không ngờ… Tớ không nghĩ
rằng hắn sẽ kể ra. Hắn quá sợ Dimitri.”

“Cậu kể cho Jesse?” Lissa kêu lên.
“Không, Jesse đoán ra.” Tôi bắt đầu thấy phát bệnh.
“Trông điệu bộ thì thằng đó làm nhiều hơn là chỉ có đoán,”

Christian lẩm bẩm.

Tôi quay qua Christian. “Như thế nghĩa là gì?”
“Ôi. Cậu không biết đâu.”
“Tôi thề với Chúa, Christian, tôi sẽ bẻ cổ cậu sau giờ học.”
“Trời ơi, cậu thật là khó lường.” Christian nói gần như vui vẻ,

nhưng những lời sau đó của cậu nghiêm túc hơn. Cậu ta vẫn mang nụ
cười nhếch mép, vẫn đang bừng bừng giận dữ, nhưng khi cậu cất
tiếng, tôi nghe thấy thoáng bứt rứt rất nhẹ trong giọng nói. “Jesse gần
như dựng thêm chuyện từ những gì trong mẩu giấy nhắn của cậu. Đi
vào chi tiết hơn.”

“Ôi, tôi hiểu rồi. Jesse bảo rằng bọn tôi đã làm chuyện đó.” Tôi

chẳng cần lựa chọn từ ngữ nữa. Christian gật đầu. Ra vậy. Jesse đang
cố khuếch trương tiếng tăm của mình. Thôi được. Tôi vẫn chịu đựng
được. Danh tiếng của tôi cũng chẳng phải loại vẻ vang. Tất cả mọi
người đều tin rằng tôi quan hệ bậy bạ suốt.

“Và ừm, cả Ralf nữa. Rằng cậu và nó…”
Ralf? Không một lượng chất cồn hay bất kỳ vấn đề bất hợp pháp

nào đủ khả năng khiến tôi chạm vào Ralf. “Tôi… cái gì? Rằng tôi
chung chạ với cả Ralf?”

Christian gật đầu.
“Thằng khốn đó! Tôi sẽ…”
“Còn nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.