MÀN ĐÊM - Trang 161

“Sao? Tôi ngủ với cả đội bóng rổ hả?”
“Nó nói - cả hai bọn nó đều nói - rằng cậu để chúng nó… hừm,

cậu để chúng nó uống máu cậu.”

Câu này khiến cả tôi cũng chựng lại. Uống máu khi đang quan

hệ. Bẩn thỉu nhất trong những thứ bẩn thỉu. Ghê tởm. Còn hơn cả một
đứa con gái dễ dãi hoặc dâm đãng. Một tỷ lần tồi tệ hơn việc Lissa
uống máu của tôi để sống. Việc của những ả điếm máu.

“Thật điên rồ!” Lissa kêu lên. “Rose sẽ không bao giờ… Rose?”
Nhưng tôi không còn nghe nữa. Tôi đang ở trong thế giới riêng

của mình, một thế giới đưa tôi băng ngang qua phòng, tới chỗ Jesse và
Ralf ngồi. Cả hai đứa đều ngẩng lên, mặt nửa tự mãn nửa… lo ngại,
nếu tôi đoán đúng. Đúng như kỳ vọng, vì cả hai thằng đều đang nói
dối đến rách miệng.

Cả lớp chợt bất động. Hình như bọn họ đang chờ một kiểu “khoe

hàng” nào đó. Cái “danh tiếng” là “không ổn định” của tôi đã đi vào
hoạt động.

“Cậu nghĩ cậu đang làm cái mẹ gì thế hả?” Tôi hỏi bằng giọng

trầm, đe doạ.

Vẻ lo lắng của Jesse biến thành vẻ kinh hoàng. Cậu ta cao hơn

tôi, nhưng cả hai đều biết ai sẽ thắng nếu tôi muốn dùng bạo lực. Tuy
nhiên, Ralf lại cười vênh váo.

“Bọn tôi chẳng làm điều gì mà cậu không muốn bọn tôi làm.” Nụ

cười của nó trở thành tàn nhẫn. “Và đừng có nghĩ đến việc động vào
bọn tôi. Cậu gây sự đánh nhau đi, và cô Kirova sẽ đá cậu ra sống với
những ả điếm máu khác.”

Tất cả học sinh còn lại nín thở, chờ xem diễn biến tiếp theo. Tôi

không hiểu làm sao mà thầy Nagy lại lơ đãng đến thế trước màn gay
cấn xảy ra trong chính giờ học của thầy.

Tôi muốn nện cả hai đứa, đánh chúng nó thật mạnh đến mức

hành động của Dimitri với Jesse chỉ có vẻ là cái vỗ lưng nhè nhẹ mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.