MÀN ĐÊM - Trang 169

“Im đi.” Lissa liếc quanh, vừa để tránh ánh mắt Christian vừa để

đảm bảo rằng không ai nhìn thấy họ đứng cùng nhau.

“Sao vậy? Lo lắng rằng mấy nô lệ của cậu sẽ nghĩ gì nếu bọn họ

thấy cậu nói chuyện với mình à?”

“Họ là bạn mình,” Lissa cãi.
“Ồ. Phải. Tất nhiên họ là bạn cậu. Ý mình là, qua những gì vừa

chứng kiến, Camille có lẽ sẽ làm bất kỳ điều gì vì cậu, phải không?
Bạn bè đến tận cùng.” Christian khoanh tay trước ngực, và bất chấp
cơn giận dữ của mình, Lissa không thể không để ý rằng màu ghi bạc
của chiếc áo mà Christian đang mặc khiến cho mái tóc đen và đôi mắt
xanh của cậu ta càng nổi bật.

“Ít nhất Camille không giống như cậu. Cậu ấy không giả vờ làm

bạn của mình một hôm rồi phớt lờ mình đi chẳng vì lý do gì cả.”

Vẻ ngờ vực thoảng ngang qua từng đường nét trên mặt Christian.

Sự căng thẳng và giận dữ đã chồng chất giữa họ vào tuần trước, kể từ
khi tôi hét vào mặt Christian sau buổi đón tiếp hoàng gia. Tin vào
những gì tôi nói, Christian đã ngừng chuyện trò với Lissa và đối xử
thô lỗ với cô mỗi khi Lissa cố bắt chuyện. Còn bây giờ, vừa tổn
thương vừa bối rối, Lissa đã từ bỏ những nỗ lực tỏ ra tử tế. Tình huống
này chỉ có tệ hơn mà thôi.

Nhìn qua đôi mắt Lissa, tôi thấy Christian vẫn quan tâm và vẫn

muốn cô ấy. Nhưng lòng tự trọng của Lissa đã bị tổn thương, và cô sẽ
không tỏ ra yếu đuối.

“Thế hả?” Christian nói bằng giọng trầm, tàn nhẫn. “Mình tưởng

đó chính là cách hành xử của các thành viên hoàng gia. Rõ ràng là cậu
rất giỏi làm như thế. Hoặc cậu chỉ đang dùng phép ép buộc với mình
để khiến mình nghĩ rằng cậu là đồ khốn hai mặt. Có thể cậu không
thực sự như thế. Nhưng mình nghi lắm.”

Lissa đỏ mặt trước từ phép ép buộc - và lại lo lắng nhìn quanh -

nhưng quyết định không cho Christian cơ hội được hài lòng vì cãi vã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.