MÀN ĐÊM - Trang 206

Thánh Vladimir…”

Rồi tôi tuôn ra mọi thứ. Tôi kể hết cho Lissa. Tôi kể rằng Lissa,

cô Karp, và Thánh Vladimir đều có khả năng chữa lành và biết dùng
phép siêu ép buộc. Dù chuyện này khiến Lissa thấy lúng túng, nhưng
tôi vẫn kể tiếp rằng cả cô Karp và Thánh Vladimir đều trở nên dễ buồn
bực và đã cố tự hành hạ bản thân.

“Vladimir đã cố tự tử,” tôi nói, không nhìn vào mắt Lissa. “Tớ

cũng từng để ý thấy các dấu vết trên da cô Karp, như thế cô tự cào vào
mặt mình. Cô Karp cố dùng tóc che đi, nhưng tớ vẫn nhìn thấy những
vết xước cũ và nhận biết được khi cô ấy tạo ra những vết mới.”

“Chuyện này chẳng chứa đựng bất kỳ ý nghĩa nào,” Lissa khăng

khăng. “Đó… tất cả chỉ là trùng hợp thôi.”

Lissa nói như thể muốn tin là vậy, và một phần trong lòng cô thực

sự tin như thế. Nhưng còn có một phần khác, một phần tuyệt vọng
những mong mình không phải là một kẻ lập dị, rằng mình không đơn
độc. Cho dù tin tức này là xấu, nhưng ít nhất, bây giờ Lissa cũng biết
được rằng còn có những người khác giống cô.

“Chẳng lẽ việc không ai trong số họ có khả năng chuyên biệt thì

cũng là trùng hợp?”

Tôi nhớ lại cuộc trò chuyện với cô Carmack và giải thích giả

thuyết của mình về việc chuyên biệt cả bốn nguyên tố. Tôi cũng lặp lại
lời nhận xét của cô Carmack rằng việc đó sẽ làm người ta phát điên.

Lissa dụi mắt khi tôi nói xong, làm nhoè lớp trang điếm. Cô mỉm

cười yếu ớt. “Tớ không biết chuyện nào là điên rồ hơn: điều mà cậu
đang kể cho tớ, hay là chuyện cậu đã thử đọc thứ gì đó để tìm ra tất cả
những chuyện này.”

Tôi nhe răng cười, thấy nhẹ nhõm vì Lissa đã nói đùa được.

“Này, tớ cũng biết đọc mà.”

“Tớ biết là cậu biết đọc. Tớ cũng biết là cậu mất một năm mới

đọc xong Mật mã Da Vinci.” Lissa cười to.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.