MÀN ĐÊM - Trang 230

Lissa luôn thích mua cho tôi những thứ có hoa hồng - chỉ để xem

phản ứng của tôi, tôi nghĩ thế. Khi nhìn thấy giá sợi dây chuyền, nụ
cười của cô tắt ngóm.

“Ồ, xem kìa. Đến cậu cũng phải có giới hạn chứ,” tôi trêu. “Cuối

cùng thì trò tiêu tiền điên rồ của cậu cũng phải dừng lại rồi.”

Chúng tôi đợi Victor và Natalie xong việc. Victor đang mua cho

con gái thứ gì đó, trông Natalie như sắp mọc cánh và bay tít mù tắp vì
sung sướng. Tôi thấy vui. Natalie rất mong được bố chú ý đến. Hy
vọng Victor mua cho cô ấy một thứ siêu đắt để bù đắp lại.

Chúng tôi đi về trong sự im lặng mệt mỏi, giờ ngủ đã bị đảo lộn

hết do chuyến đi vào ban ngày. Ngồi cạnh Dimitri, tôi dựa vào lưng
ghế và ngáp dài, biết rất rõ rằng cánh tay của chúng tôi đang chạm
nhau. Cảm giác gần gũi và sự kết nối cháy lên giữa chúng tôi.

“Vậy là, em sẽ không bao giờ được thử quần áo nữa hả?” Tôi hỏi

nhỏ, không muốn làm mọi người tỉnh giác. Victor và các giám hộ thì
thức, nhưng mấy cô gái đã thiếp đi cả rồi.

“Ngoài những lúc làm nhiệm vụ, thì em có thể chứ. Em cứ thử

vào thời gian nghỉ.”

“Em chẳng bao giờ cần thời gian nghỉ. Em muốn luôn bảo vệ

Lissa.” Tôi lại ngáp. “Anh có nhìn thấy chiếc váy không?”

“Anh có thấy chiếc váy.”
“Anh thích nó không?”
Dimitri không đáp. Tôi coi đó là câu trả lời có.
“Liệu em có gây nguy hiểm cho danh tiếng của mình không nếu

mặc nó tới buổi khiêu vũ?”

Khi Dimitri đáp, tôi chỉ vừa kịp nghe nốt. “Em sẽ gây nguy hiểm

cho cả trường.”

Tôi mỉm cười và chìm vào giấc ngủ.
Khi tỉnh dậy, tôi thấy đầu mình đang ngả vào vai Dimitri. Chiếc

áo khoác dài của anh - chiếc áo mặc ngoài - trùm lên tôi như một chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.