MÀN ĐÊM - Trang 229

Các cảm xúc của Lissa trở nên u ám hơn, nhưng cô không nói gì

nữa. Cô dừng lại ngay bên ngoài phòng thử đồ, kéo từ trên giá ra một
chiếc váy đen, và tươi tỉnh lên một chút.

“Đây chính là chiếc váy chỉ dành cho cậu. Tớ không quan tâm tới

việc bây giờ cậu thực tế đến mức nào đâu nhé.”

Làm bằng vải lụa mềm màu đen, chiếc váy không có dây và rất

mượt mà, rủ xuống đến khoảng đầu gối. Mặc dù ở gấu váy hơi xoè ra
một chút, nhưng phần còn lại chắc chắn sẽ ôm sát người. Siêu gợi
cảm. Thậm chí còn gợi cảm ở mức thách-thức-quy-tắc-ăn-mặc-của-
nhà-trường.

“Đó đúng là chiếc váy của tớ,” tôi thừa nhận, và cứ nhìn nó mãi,

muốn có nó đến mức đau nhói trong ngực. Đây chính là kiểu váy thay
đổi được cả thế giới. Kiểu váy có thể tạo ra các tôn giáo.

Lissa kéo chiếc váy hợp cỡ của tôi ra. “Thử đi.”
Tôi lắc đầu và treo nó trả lại. “Tớ không thể. Nó sẽ gây tổn hại

đến cậu. Một chiếc váy không đáng với cái chết rùng rợn của cậu.”

“Không cần cậu thử nữa, chúng ta sẽ cứ lấy nó.” Và Lissa mua

chiếc váy.

Buổi chiều mua sắm tiếp tục, tôi thấy mình bắt đầu thấm mệt.

Lúc nào cũng quan sát và cảnh giác để bảo vệ chợt trở nên kém vui.
Khi chúng tôi tới điểm dừng cuối cùng, một cửa hàng đồ trang sức, tôi
thấy mừng rỡ hẳn.

“Xem này,” Lissa nói, chỉ vào một trong những chiêc hộp. “Sợi

dây chuyền này đúng là được làm ra để đeo cùng với chiếc váy của
cậu.”

Tôi ngó xem. Một sợi dây xích mảnh bằng vàng với mặt dây

chuyền hình hoa hồng bằng vàng và kim cương. Nhấn mạnh vào phần
kim cương nhé.

“Tớ ghét những thứ có hoa hồng lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.