MÀN ĐÊM - Trang 27

trông như màu đen. Tôi cũng sẽ chẳng lấy làm ngại nếu thừa hưởng
mái tóc đỏ, nhưng có gì dùng nấy thôi, không sao.

Cô Kirova giơ hai tay lên trong cơn quá khích và quay sang

Dimitri. “Cậu thấy chưa? Hoàn toàn vô kỷ luật! Tất cả các mối kết nối
tinh thần và tiềm năng rất thô sơ trên thế giới này đều không thể bù
đắp cho thái độ đó. Một giám hộ không có kỷ luật còn tồi tệ hơn là
không có giám hộ.”

“Vậy thì dạy cô ấy kỷ luật. Các lớp học mới bắt đầu đấy ạ. Cứ

cho cô ấy vào học và rèn luyện lại.”

“Vô ích. Em ấy vẫn sẽ tụt hậu so với các bạn, một cách vô vọng

thôi.”

“Không, em sẽ không tụt hậu,” tôi cãi. Chẳng ai thèm nghe.
“Vậy thì cho cô ấy những buổi luyện tập thêm,” Dimitri gợi ý.
Họ vẫn tiếp tục nói trong khi tất cả chúng tôi quan sát cuộc trao

đổi như một trận đấu bóng bàn. Tự ái của tôi vẫn bị tổn thương do
Dimitri tóm được chúng tôi quá dễ dàng, nhưng tôi cũng dần nhận ra
rằng anh ta có khả năng giữ tôi ở lại đây với Lissa. Thà ở dưới cái đáy
địa ngục này còn hơn là không được ở bên cạnh cô. Qua mối kết nối,
tôi cảm thấy những giọt hy vọng của Lissa.

“Ai sẽ sẵn sàng dành thêm thời gian?” cô Kirova gặng hỏi. “Cậu

sao?”

Luồng tranh luận của Dimitri dừng khựng. “À, đó không phải là

điều tôi…”

Cô Kirova khoanh tay lại vẻ tự mãn. “Phải. Đó là điều tôi nghĩ.”
Rõ ràng là lúng túng, Dimitri nhíu mày. Đôi mắt anh ta lia về

phía Lissa và tôi, và tôi tự hỏi anh ta nhìn thấy gì. Hai đứa con gái
thảm hại, đang nhìn anh ta với đôi mắt mở to van vỉ? Hay hai kẻ bỏ
trốn đã biến khỏi một ngôi trường được bảo vệ nghiêm ngặt và xoáy
đến một nửa tài sản thừa kế của Lissa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.