MÀN ĐÊM - Trang 26

“Việc này rất rõ ràng,” Dimitri nói. “Tôi đã nghĩ như thế ngay khi

bắt đầu quan sát họ.”

Cả Lissa và tôi đều không đáp, và tôi quay đi tránh ánh mắt anh

ta.

“Đó là một món quà,” Victor lẩm bẩm từ trong góc phòng. “Một

điều hiếm có và tuyệt diệu.”

“Những giám hộ giỏi nhất đã luôn có mối kết nối đó,” Dimitri nói

thêm. “Trong các câu chuyện.”

Cơn thịnh nộ của cô Kirova quay lại. “Các câu chuyện đã cũ rích

hàng thế kỷ rồi,” cô kêu lên. “Hẳn không phải cậu đang gợi ý rằng
chúng ta nên để Hathaway ở lại Học viện sau tất cả những gì em ấy đã
làm đấy chứ?”

Dimitri nhún vai. “Hathaway có thể ngông cuồng và bất kính,

nhưng nếu cô ấy có tiềm năng…”

“Ngông cuồng và bất kính?” Tôi ngắt lời. “Nói cho cùng thì anh

là cái thá gì cơ chứ? Sự giúp đỡ từ bên ngoài đấy à?”

“Giám hộ Belikov bây giờ là giám hộ của công chúa,” cô Kirova

nói. “Giám hộ được phê chuẩn của công chúa.”

“Các thầy cô để cho lao động nước ngoài giá rẻ bảo vệ Lissa?”
Tôi nói thế là khá bẩn tính - đặc biệt vì hầu hết Moroi và các

giám hộ của họ đều có dòng dõi Nga hoặc Rumani - nhưng lời bình
luận vào thời điểm đó nghe có vẻ thông minh hơn mức thực sự. Mà
làm gì đến lượt tôi nói chứ. Tôi có thể được nuôi lớn lên ở Mỹ, nhưng
bố mẹ tôi đều sinh trưởng ở nước ngoài. Người mẹ ma cà rồng lai của
tôi là người Scotland - với mái tóc đỏ, và trọng âm rất quái - tôi cũng
nghe nói rằng ông bố Moroi của mình là người Thổ Nhĩ Kỳ. Sự kết
hợp gien đó đã cho tôi làn da cùng màu với phần nhân của quả hạnh,
cùng với điều mà tôi thường thích nghĩ là các nét của một công chúa
sa mạc ngoại lai: đôi mắt to sẫm màu và mái tóc nâu sẫm đến mức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.