MÀN ĐÊM - Trang 25

Lissa đứng dậy bên cạnh tôi. “Cô không thể làm thế! Rose là

giám hộ của em.”

“Hathaway không phải giám hộ của em, thậm chí chưa hề là một

giám hộ. Em ấy vẫn đang tập sự.”

“Nhưng bố mẹ em…”
“Tôi biết bố mẹ em muốn thế nào, cầu Chúa để linh hồn họ an

nghỉ, nhưng mọi chuyện đã thay đổi. Hathaway có thể bị đuổi. Em ấy
không xứng đáng làm một giám hộ, và em ấy sẽ rời khỏi đây.”

Tôi nhìn cô Kirova chăm chăm, không thể tin được điều mình

đang nghe. “Cô định gửi em đi đâu? Tới chỗ mẹ em ở Nepal ạ? Mẹ em
có khi còn chưa biết em đã từng bỏ đi. Hay cô định gửi em đến chỗ bố
em?”

Cô Kirova nheo mắt trước sự châm biếm trong câu nói cuối cùng.

Khi tôi cất tiếng lại, giọng tôi rất lạnh lùng, đến mức chính tôi hầu như
không nhận ra nổi.

“Hay cô gửi em đi làm một ả điếm máu xem sao. Cô cứ thử đi, và

đến cuối ngày là bọn em cùng biến luôn.”

“Em Hathaway,” cô rít lên, “em quá hỗn xược.”
“Họ có một mối kết nối.” Giọng trầm và mạnh của Dimitri phá

vỡ sự căng thẳng nặng nề, tất cả chúng tôi đều quay sang phía anh ta.
Tôi cho rằng cô Kirova đã quên mất tiêu việc Dimitri cũng ở đó,
nhưng tôi thì không. Sự hiện diện của anh ta tạo ra tác động đầy uy
lực, làm sao phớt lờ được. Anh ta vẫn đứng dựa vào tường, trông như
một người lính cao bồi với chiếc áo khoác dài nực cười mà anh ta
đang mặc. Anh ta nhìn tôi, chứ không phải Lissa, đôi mắt sẫm màu
xuyên thẳng qua tôi. “Rose biết rõ Vasilisa đang cảm thấy gì. Có đúng
thế không?” Ít nhất, tôi cũng thấy thoả mãn khi nhìn cô Kirova bị bất
ngờ sửng sốt và liếc từ chúng tôi sang Dimitri. “Không… điều đó là
không thể. Việc này đã không xảy ra trong hàng thế kỷ nay rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.