MÀN ĐÊM - Trang 23

hoàng tộc - nhưng Victor là một người bạn thân của gia đình Lissa và
đã gắng hết sức để giúp cô sau khi bố mẹ cô mất. Tôi quý trọng ông,
ông là người đầu tiên mà tôi thấy mừng khi được gặp ở đây.

Cô Kirova thư cho họ thêm chút thời gian rồi kiên quyết kéo

Lissa trở về ghế của mình.

Giờ thuyết giảng đến rồi đây.
Đó là một bài học hay - một trong những bài hay nhất của cô

Kirova, điều ấy cũng nói lên nhiều thứ. Cô đúng là bậc thầy về giảng
đạo đức. Tôi thề rằng đây là lý do duy nhất khiến cô làm quản lý nhà
trường, bởi vì tôi chưa từng nhận ra bằng chứng nào cho thấy cô thực
sự thích học sinh. Bài diễn văn bao gồm những chủ đề thường thấy:
trách nhiệm, hành vi liều lĩnh, ích kỷ… Xì. Lập tức tôi thấy mình để
đầu óc trôi lơ đãng, chuyển sang cân nhắc đến việc làm sao trốn thoát
qua cửa sổ văn phòng.

Nhưng khi tràng đả kích nhắm sang tôi - a, thì tôi tập trung trở

lại.

“Em, em Hathaway, đã phá vỡ lời thề thiêng liêng nhất trong

giống loài chúng ta: lời thề bảo vệ Moroi của một giám hộ. Đó là trách
nhiệm vĩ đại, một trách nhiệm mà em đã xúc phạm bằng hành vi ích
kỷ là đem công chúa trốn khỏi đây. Strigoi sẽ rất sung sướng được kết
liễu nốt gia đình Dragomir, và em suýt cho phép bọn chúng làm điều
đó.”

“Rose không bắt cóc em.” Lissa nói trước khi tôi kịp cất tiếng,

giọng nói và khuôn mặt cô đều bình thản, dù cảm xúc thì chẳng thoải
mái chút nào. “Em muốn đi. Cô đừng trách bạn ấy.”

Cô Kirova suỳ suỳ cả hai chúng tôi và rảo bước trong văn phòng,

hai tay bắt sau tấm lưng hẹp.

“Em Dragomir, em có thể là người đã dàn xếp toàn bộ kế hoạch,

theo những gì tôi biết, nhưng trách nhiệm của Hathaway vẫn là đảm
bảo cho em không thể thực hiện kế hoạch đó. Nếu làm đúng bổn phận,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.