MÀN ĐÊM - Trang 22

hết các Moroi, và luôn khiến tôi liên tưởng đến một con chim kền kền.
Tôi quá biết cô vì đã đầy lần phải ngồi trong phòng Hiệu trưởng.

Hầu hết những người “hộ tống” đều rời đi sau khi Lissa và tôi

ngồi xuống, khiến tôi cảm thấy bớt giống tù nhân hơn một chút. Chỉ
có Alberta, thủ lĩnh của các giám hộ nhà trường, và Dimitri là còn ở
lại. Họ chọn những vị trí sát tường, trông khắc khổ và đáng sợ, đúng
như công việc của họ yêu cầu.

Cô Kirova xoáy đôi mắt giận dữ vào chúng tôi và mở miệng để

bắt đầu một thứ mà tôi tin chắc sẽ là một phiên xỉ vả khủng khiếp.
Chợt một giọng nói trầm sâu và dịu dàng ngăn lời cô lại.

“Vasilisa.”
Tôi giật mình nhận ra rằng còn có người khác trong phòng. Tôi

đã không hề để ý. Thật quá bất cẩn đối với một giám hộ, cho dù là một
giám hộ tập sự.

Gắng gượng hết sức, Victor Dashkov đứng dậy từ một cái ghế

trong góc. Hoàng tử Victor Dashkov. Lissa nhảy bật dậy và lao đến
chỗ ông, vòng tay ôm lấy cơ thể yếu ớt của ông.

“Bác,” Lissa thì thầm, giọng như sắp khóc, và siết chặt vòng tay.
Vừa mỉm cười, Victor Dashkov vừa nhẹ nhàng vỗ vào lưng Lissa.

“Con không biết là ta mừng đến thế nào khi thấy con an toàn đâu,
Vasilisa ơi!” Ông nhìn sang phía tôi. “Và cháu nữa, Rose ạ.” Tôi gật
đầu, cố giấu cơn sốc. Khi chúng tôi bỏ đi thì ông bị bệnh, nhưng mà
thế này – thế này thì kinh khủng quá. Ông ấy là bố của Natalie, chỉ cỡ
40 tuổi, nhưng trông già gấp đôi mức đó. Nhợt nhạt. Khô héo. Tay run.
Chỉ nhìn ông thôi cũng khiến tim tôi như tan vỡ. Trên thế giới này có
bao nhiêu kẻ khủng khiếp, nên thật không công bằng khi chính Victor
phải chịu đựng một chứng bệnh sẽ khiến ông sớm ra đi, và rút cục thì
khiến ông không thể trở thành vua được.

Mặc dù không chính xác là bác của Lissa - giới Moroi sử dụng

các ngôi thứ trong gia đình rất lỏng lẻo, đặc biệt là những thành viên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.