MÀN ĐÊM - Trang 53

“Chào Rose, hoan nghênh cậu trở lại. Vẫn là sát thủ các trái tim

chứ?”

“Cậu có tình nguyện không?”
Nụ cười của cậu ta càng rộng hơn. “Khi nào cùng đi chơi mà tìm

hiểu nhé. Nếu có lúc nào cậu được phóng thích.”

Cậu ta tiếp tục đi, còn tôi nhìn theo ngưỡng mộ. Natalie và đám

bạn kinh ngạc ngó tôi. Có thể tôi không phải một vị thánh, theo cách
của Dimitri, nhưng với nhóm này, Lissa và tôi các vị thánh - hay ít
nhất từng là thánh - theo một kiểu khác.

“Ối giời ơi,” một cô nàng thốt lên. Tôi chịu không nhớ được tên

nàng ta. “Jesse đấy.”

“Ừ,” tôi nói và mỉm cười. “Hẳn rồi.”
“Giá như mình trông giống cậu,” nàng ta nói thêm và thở dài.
Ánh mắt họ đổ dồn vào tôi. Thật ra, tôi có một nửa dòng máu

Moroi, nhưng ngoại hình của tôi thì y như người thường. Tôi đã hoà
nhập rất tốt với người thường trong khoảng thời gian bỏ trốn, tốt đến
mức tôi hầu như chẳng nghĩ đến ngoại hình của mình. Còn ở đây, giữa
những cô nàng Moroi mảnh khảnh ngực bé tẹo, thì một số đường nét
của tôi - tức là vòng một lớn hơn và mông cong hơn - lại trở nên nổi
bật. Tôi biết mình xinh xắn, nhưng đối với các cậu trai Moroi, thì cơ
thể tôi còn nhiều hơn cả mức xinh xắn: nó gợi cảm, theo kiểu dục tính.
Ma cà rồng lai là một mục tiêu chinh phục ngoại lai, một sự mới mẻ
mà tất cả các anh chàng Moroi đều muốn “thử.”

Cũng thật mỉa mai là ma cà rồng lai ở đây lại được coi là hấp dẫn

đến thế, vì các cô gái Moroi thon thả trông rất giống những người mẫu
siêu gầy trên sàn catwalk, vốn rất nổi tiếng trong thế giới của con
người. Hầu hết người thường chẳng bao giờ đạt được đến sự gầy gò
“lý tưởng” đó, cũng như các cô gái Moroi chẳng bao giờ trông giống
được tôi. Ai cũng muốn những thứ mà mình không thể có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.