MÀN ĐÊM - Trang 64

Lissa nhìn đi chỗ khác, và tôi cảm thấy má cô bắt đầu nóng lên.

“Chẳng ngớ ngẩn. Mà cũng không phải là một câu chuyện.”

Christian cười nhẹ. “Mình từng sống với con người. Dì mình và

mình đã lẩn tránh sau khi bố mẹ mình… mất. Kiếm máu đâu có dễ
thế.” Lissa không đáp, Christian lại cười. “Là Rose, phải không? Cậu
ấy đã cho cậu ăn.”

Một nỗi sợ hãi bị khơi lại xuyên qua cả Lissa và tôi. Không một

ai ở trường này biết điều đó. Cô Kirova và các giám hộ ngay ở hiện
trường thì biết, nhưng họ đã giữ bí mật.

“Chà. Nếu đó mà không phải là tình bạn nữa thì mình không biết

thế nào mới là tình bạn,” Christian nói.

“Cậu không được nói với ai,” Lissa buột miệng.
Đây là tất cả những gì chúng tôi cần. Như tôi đã từng được nhắc

nhở, những người cung cấp máu là những con nghiện ma-cà-rồng-cắn.
Chúng tôi chấp nhận đó là một phần của cuộc sống, nhưng vẫn coi
thường những người cung cấp máu vì hành động của họ. Đối với bất
kỳ ai khác - đặc biệt là đối với một ma cà rồng lai - thì để cho một
Moroi lấy máu của mình là gần như, chà, bẩn thỉu. Thực tế, một trong
những điều quái dị nhất, thực ra là dâm dục, mà một ma cà rồng lai có
thể làm là để một Moroi uống máu trong khi quan hệ tình dục.

Lissa và tôi không quan hệ tình dục, tất nhiên rồi, nhưng cả hai

chúng tôi đều biết những người khác sẽ nghĩ gì nếu việc tôi cho cậu ấy
hút máu.

“Đừng nói ai biết,” Lissa lặp lại.
Christian thọc tay vào túi áo khoác và ngồi xuống một trong

những chiếc thùng. “Mình sẽ đi nói với ai được chứ? Nào, cậu lên
chiếm cái chỗ bệ cửa sổ đi. Hôm nay cậu được chiếm nó và ngồi chơi
một lúc. Nếu cậu vẫn không sợ mình.”

Lissa ngần ngại, quan sát Christian. Cậu ta trông tối tăm và

không thân thiện, môi cong lên thành kiểu cười tự mãn tôi-là-đứa-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.