MÀN ĐÊM - Trang 67

“Vậy thì sao ạ?”
“Vậy thì, tốt nhất là nhập cuộc luôn đi khi em vẫn cảm thấy…

không kinh khủng lắm.”

“Cái kiểu lý lẽ gì đấy hả anh?” Tôi vặn vẹo.
Nhưng tôi không cãi nữa khi Dimitri dẫn tôi vào phòng tập tạ.

Anh ta cho tôi xem các loại tạ và nói số lần mà anh muốn tôi tập, rồi
nằm dài ra ở một góc với cuốn tiểu thuyết phương Tây cũ nát. Thánh
thần kiểu gì đây!

Khi tôi tập xong, Dimitri đứng bên cạnh và thực hiện vài động

tác căng duỗi nhẹ nhàng.

“Làm sao anh trở thành giám hộ của Lissa?” Tôi hỏi. “Mấy năm

trước anh không hề ở đây. Mà anh có được huấn luyện tại trường này
không đấy?”

Dimitri không trả lời ngay. Tôi có cảm giác anh không thường

xuyên nói về mình cho lắm. “Không. Anh đi học ở trường tận
Siberia.”

“Oa! Đó hẳn là nơi duy nhất tệ hơn cả Montana.”
Một ánh lấp lánh - có thể là thích thú - chớp lên trong mắt

Dimitri, nhưng anh ta không để tâm đến câu đùa. “Sau khi tốt nghiệp,
anh làm giám hộ cho một vị chúa Zeklos. Mới đây ông ấy bị giết.” Nụ
cười vụt tắt, khuôn mặt Dimitri tối sầm lại. “Họ cử anh đến đây vì họ
cần thêm người ở trường này. Khi công chúa xuất hiện, họ giao luôn
cho anh, vì anh có mặt sẵn rồi. Chẳng quan trọng lắm, cho đến khi cô
ấy rời khỏi trường.”

Tôi ngẫm nghĩ về điều Dimitri vừa nói. Strigoi giết một người

đang thuộc trách nhiệm bảo vệ của anh? “Vị chúa đó chết trong phiên
trực của anh à?”

“Không. Ông ấy ở với giám hộ khác. Anh không có ở đó.”
Dimitri trở nên im lặng, rõ ràng đầu óc đang để tận đâu đâu.

Moroi kỳ vọng rất nhiều ở chúng tôi, nhưng họ không nhận ra rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.