MÀN ĐÊM - Trang 70

Vào giờ ăn trưa, tôi lôi Lissa ra khỏi bàn của Natalie từ sớm và

cho cô một bài giảng ngang bằng cô Kirova về Christian - đặc biệt
mắng mỏ về việc để Christian biết chuyện cho máu. Nếu tin tức lan ra
ngoài, nó sẽ giết hết các mối quan hệ xã hội của chúng tôi, mà tôi thì
không tin rằng Christian biết giữ mồm giữ miệng.

Lissa lại có những nỗi lo kiểu khác.
“Cậu lại nhảy vào đầu tớ?” cô thốt lên. “Lâu đến như thế?”
“Tớ có cố tình đâu,” tôi cãi. “Nó tự xảy ra đấy chứ. Nhưng không

quan trọng. Sau đó cậu còn chơi với Christian bao lâu?”

“Không lâu lắm. Mà khá là… vui.”
“Hừ, cậu không được làm thế nữa. Nếu mọi người mà biết cậu

chơi với Christian, họ sẽ đóng đinh cậu luôn.” Tôi cảnh giác nhìn
Lissa. “Cậu không, hừm, tức là, thích Christian đấy chứ, hả?”

Lissa phì cười. “Không. Tất nhiên là không.”
“Tốt. Vì nếu cậu định theo đuổi một anh chàng nào, thì tốt nhất là

hãy giành lại Aaron ấy.” Aaron tẻ nhạt, đúng, nhưng an toàn. Cũng
như Natalie. Tại sao những người vô hại lại thường nhạt thếch? Có thể
đó chính là định nghĩa của sự an toàn.

Lissa cười to. “Mia sẽ móc mắt tớ ra.”
“Bọn mình có thể xử lý nó được mà. Hơn nữa, Aaron xứng đáng

có một cô bạn gái không đi mua sắm ở cửa hàng Gap Trẻ Em.”

“Rose, cậu phải ngừng nói cái kiểu như thế đi.”
“Tớ chỉ nói những gì cậu không dám nói.”
“Mia chỉ ít hơn bọn mình một tuổi thôi,” Lissa nói, và cười. “Tớ

không thể tin được rằng cậu nghĩ tớ là người sẽ khiến bọn mình gặp
rắc rối.”

Tôi mỉm cười trên đường đến lớp học, và liếc sang Lissa. “Dù gì

thì Aaron trông cũng đẹp trai phết, đúng không?”

Lissa cười lại và tránh ánh mắt tôi. “Ừ. Đẹp trai phết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.