MÀN ĐÊM - Trang 73

“Tệ quá, Rosemarie. Em nên cẩn thận hơn. Các thầy hướng dẫn

em sẽ thất vọng lắm đấy.”

Nhòm qua mớ tóc rối bù, tôi thấy cô Karp đang ngó xuống tôi, vẻ

kinh ngạc. Cơn đau nhức, lúc đó, xuyên qua mọi bộ phận của cơ thể
tôi.

Cố phớt lờ nó hết mức có thể, tôi đứng dậy. Ở trong lớp với cô

Karp Khùng khi xung quanh đầy bạn học là một chuyện. Đứng ngoài
này một mình với cô là một chuyện hoàn toàn khác. Cô luôn có thứ gì
đó kỳ quặc, điên rồ ánh lên trong mắt, khiến tôi nổi da gà.

Bây giờ dễ có khả năng cô sẽ lôi tôi đến chỗ Hiệu trưởng để phạt

giam. Thế còn sợ hơn.

Nhưng cô Karp chỉ mỉm cười và với lấy tay tôi. Tôi do dự nhưng

vẫn để cô cầm tay mình. Cô suỳ suỳ khi nhìn thấy những vết xước,
đoạn siết tay chặt hơn, và hơi nhíu mày. Một cảm giác ngứa ran lan
trên da tôi, kèm theo chút phấn chấn dễ chịu, rồi các vết thương liền
lại. Tôi hơi hoa mắt. Thân nhiệt tăng lên. Máu ở các vết xước biến
mất, cả những cơn đau ở hông và chân cũng thế.

Tôi há miệng kinh ngạc và giật tay lại. Tôi đã thấy rất nhiều phép

thuật của Moroi, nhưng chưa bao giờ thấy cái gì thế này.

“Cô… cô đã làm gì vậy?”
Cô Karp nở nụ cười kỳ quặc. “Trở lại phòng ký túc của em đi,

Rose. Ngoài này có những thứ tồi tệ. Em không bao giờ biết được cái
gì đang đi theo mình.”

Tôi vẫn nhìn chằm chằm vào tay. “Nhưng…”
Tôi ngẩng lên nhìn cô, và lần đầu tiên để ý thấy những vết sẹo ở

hai bên cạnh trán cô. Trông như đinh nhọn đã cà vào đó. Cô Karp
nháy mắt. “Cô sẽ không mách em nếu em không mách cô.”

Tôi trở lại với hiện tại, vẫn còn bối rối vì ký ức của buổi tối kỳ

cục đó. Jesse đang nói với tôi về một bữa tiệc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.