MÀN ĐÊM - Trang 74

“Tối nay cậu phải lén phá được xiềng xích đấy. Khoảng tám giờ

ba mươi bọn mình sẽ đến chỗ đó trong rừng. Mark có một ít thuốc lá.”

Tôi thở dài buồn bã, sự nuối tiếc át đi cơn ớn lạnh bởi hồi ức về

cô Karp. “Chẳng trốn được xiềng xích đâu. Mình phải tập với vị giám
ngục người Nga.”

Jesse buông tay tôi vẻ thất vọng, và lùa một bàn tay vào mái tóc

màu đồng của mình. Đúng. Không được đi chơi với cậu ta thật đáng
tiếc dễ sợ. Rồi hôm nào tôi sẽ phải bù lại tổn thất này. “Cậu không bao
giờ được trả tự do vì cải tạo tốt à?” cậu ta đùa.

Tôi ngồi vào ghế và trao cho Jesse thứ mà tôi hy vọng là một nụ

cười quyến rũ. “Tất nhiên chứ,” tôi nói qua vai. “Nếu có bao giờ mình
cải tạo tốt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.