MÀN ĐÊM - Trang 77

tục, nhưng ông đã chuyển sang phần tiếp theo của buổi lễ. Bài giảng
kết thúc.

Buổi lễ đã xong, khi Lissa định đi, tôi lắc đầu bảo. “Đợi tớ. Tớ sẽ

tới ngay.”

Tôi chen lấn qua đám đông lên phía trước, nơi vị linh mục đang

nói chuyện với vài người. Tôi kiên nhẫn đợi đến khi ông nói xong.
Natalie đang ở đó, hỏi ông về những công việc tình nguyện mà cô ta
có thể làm. Ực. Hỏi xong, Natalie đi, cười chào lúc ngang qua tôi.

Linh mục nhướn mày khi thấy tôi. “Chào Rose. Rất vui được gặp

lại con.”

“Vâng… gặp cha cũng vậy ạ,” tôi nói. “Con nghe cha nói về

Anna, về việc bà ấy được ‘hôn bóng’. Như thế nghĩa là gì ạ?”

Ông nhíu mày. “Ta không hoàn toàn chắc chắn. Anna sống cách

đây đã lâu lắm rồi. Cũng là bình thường khi nói đến ai đó bằng những
biệt hiệu phản ánh được một số đặc điểm của họ. Chắc người ta dùng
từ ngữ đó để khiến cho bà ấy nghe có vẻ mãnh liệt.”

Tôi cố giấu nỗi thất vọng. “Ôi! Vậy bà ấy là ai ạ?”
Lần này cái nhíu mày của linh mục hàm ý phản đối hơn là nghĩ

ngợi. “Ta đã nói nhiều lần rồi mà.”

“Ôi! Chắc là con đã, ừm, bỏ lỡ ạ.”
Vẻ chê trách của linh mục tăng lên, và ông quay đi. “Đợi. chút.”
Ông biến vào sau cánh cửa gần bệ thờ, cánh cửa mà Lissa đã

dùng để đi lên gác mái. Tôi định chuồn luôn nhưng lại nghĩ Chúa có
thể sẽ trừng phạt mình vì việc đó. Chưa đầy một phút, linh mục quay
lại với một cuốn sách. Ông đưa nó cho tôi. Các vị thánh Moroi.

“Con có thể tìm hiểu về Anna trong cuốn sách này. Lần sau gặp

con, ta muốn nghe con phát biểu về những điều đã học.”

Tôi giã từ trong cau có. Tuyệt lắm. Bài tập về nhà từ một vị linh

mục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.