MÀN ĐÊM - Trang 96

“Cái gì thế? Một con quạ à?”
“To lắm. Một con quạ loại to.”
“Nó chết rồi à?”
“Ừ. Rõ là chết rồi. Đừng có động vào nó.”
Lần ấy Lissa không nghe lời tôi. Tôi hy vọng bây giờ thì có.
“Khi tớ quay về thì nó vẫn còn sống,” Lissa thì thầm, siết chặt

cánh tay tôi. “Gần như thế. Ôi Chúa ơi, nó bị co giật. Hẳn là nó phải
chịu đựng khủng khiếp lắm.”

Tôi cảm thấy đầy lên tận cổ. Không đời nào tôi lại nôn oẹ ra đây.

“Cậu có…?”

“Không. Tớ đã muốn… Tớ mới định…”
“Vậy quên nó đi,” tôi nói dứt khoát. “Thật ngu ngốc. Một trò đùa

ngu ngốc của kẻ nào đó. Họ sẽ dọn sạch. Thậm chí có thể cho cậu ở
một phòng mới nếu cậu muốn.

Lissa quay sang tôi, mắt gần như dại đi. “Rose… cậu có nhớ…

cái lần đó…”

“Thôi,” tôi nói. “Quên chuyện đó đi. Đây có giống như thế đâu.”
“Nhỡ có ai đã nhìn thấy thì sao? Nhỡ có ai biết thì sao?…”
Tôi siết cánh tay Lissa chặt hơn, cắm cả móng tay vào để cô phải

chú ý. Lissa nao núng.

“Không. Không hề giống. Chẳng liên quan gì cả. Cậu có nghe

thấy tớ nói không?” Tôi cảm thấy ánh mắt của cả Natalie và Dimitri
đều đang nhìn chúng tôi. “Sẽ ổn thôi. Tất cả rồi sẽ ổn thôi.”

Lissa chẳng có vẻ gì là tin tôi, nhưng cô vẫn gật đầu.
“Dọn sạch chỗ này,” cô Kirova gắt lên với bà quản lý. “Và tìm

hiểu xem có ai nhìn thấy chuyện gì không!”

Cuối cùng, ai đó nhận ra rằng tôi đang có mặt và bắt Dimitri phải

đưa tôi đi, dù tôi van xin năn nỉ họ để tôi ở lại với Lissa. Dimitri dẫn
tôi về ký túc của học viên tập sự. Anh không nói gì cho đến khi chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.