MÀN ĐÊM - Trang 97

tôi gần tới nơi. “Em biết một chuyện gì đó. Liên quan đến việc đã xảy
ra. Đó có phải là điều em muốn nói khi em bảo cô Hiệu trưởng Kirova
rằng Lissa đang gặp nguy hiểm?”

“Em chẳng biết gì cả. Đây chỉ là một trò đùa bệnh hoạn.”
“Em có đoán ai gây ra? Hoặc là tại sao không?”
Tôi suy nghĩ. Trước khi chúng tôi bỏ đi, thì có thể là khối người.

Đó là cuộc sống khi bạn nổi tiếng. Người ta yêu bạn, người ta ghét
bạn. Nhưng còn bây giờ? Lissa đã lu mờ đến một mức độ nhất định.
Người duy nhất thật sự và vô cùng căm ghét Lissa là Mia, nhưng Mia
xem ra chỉ đấu võ mồm, chứ không phải hành động. Cho dù nó quyết
định làm việc gì thù địch hơn, thì tại sao lại chọn việc này? Nó không
có vẻ là kiểu người làm được như thế. Có cả triệu cách để chơi khăm
một người cơ mà. “Không,” tôi nói. “Em chẳng có manh mối nào cả.”

“Rose, nếu em biết điều gì, hãy nói với anh. Chúng ta ở cùng một

chiến tuyến. Cả hai chúng ta đều muốn bảo vệ cô ấy. Đây là chuyện
nghiêm trọng.”

Tôi quay phắt, dồn cơn giận dữ về chuyện con cáo vào Dimitri.

“Vâng, đây là chuyện nghiêm trọng. Tất cả đều là chuyện nghiêm
trọng. Và anh thì bắt em chạy vòng vòng suốt ngày trong khi em nên
được học chiến đấu và bảo vệ Lissa! Nếu anh muốn giúp cậu ấy, hãy
dạy em cái gì đó đi! Dạy em chiến đấu. Em đã biết cách bỏ chạy rồi.

Đến tận lúc này, tôi mới nhận ra mình muốn học nhiều, muốn

chứng tỏ bản thân với Dimitri, với Lissa và với tất cả những người
khác nhiều đến mức nào. Vụ con cáo khiến tôi thấy mình bất lực, và
tôi không muốn thế. Tôi muốn làm được điều gì đó, bất kỳ điều gì.

Dimitri bình tĩnh nhìn cơn bùng nổ của tôi, vẻ mặt chẳng mảy

may thay đổi. Khi tôi nói xong, anh chỉ gật đầu ra hiệu cho tôi đi tiếp,
tuồng như tôi chưa hề nói gì. “Đi nào. Em muộn giờ tập rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.