MANG EM TRỞ LẠI - Trang 195

Khi Tory đọc dòng cuối, một niềm khao khát xưa cũ trào dâng, cô

không sao cưỡng nổi.

Mẹ.

Tory nhìn vào Brett, đôi mắt mở lớn rưng rưng lệ.

“Thấy không em? Anh không phải là người duy nhất yêu thương em

đâu nhé.”

Nhưng cô đã bị tổn thương quá nhiều lần, đã trở nên quá chai lỳ nên

không cho phép mình quan tâm tới điều ấy. Cô nhìn vào cái nhãn một lần
nữa rồi ném con búp bê sang bên cạnh, từng cử động đều căng thẳng. Rồi
cô đứng dậy khỏi giường. Giọng cô run run, khuôn mặt đỏ bừng giận dữ.

“Nếu bà ấy tuyệt vời đến thế, nếu bà ấy yêu em đến thế, thì tại sao em

lại không thể nhớ được bà ấy?”

“Anh không biết,” Brett nói và với tay ôm cô, nhưng Tory tránh ra và

chạy khỏi phòng ngủ, để mặc anh lại với con búp bê.

Hai chân nó đang choãi rộng, một cánh tay bị đè dưới người. Khuôn

mặt câm lặng, mãi mãi mỉm cười đang nhìn chằm chằm vào anh. Brett
dựng nó ngồi thẳng dậy rồi đặt lên gối.

“Tory nói đúng. Tao ước gì mày biết nói.” Rồi anh đi theo cô ra khỏi

phòng.

Cô bé đứng giữa một căn phòng, nhìn chằm chằm vào những con búp

bê. Chúng ở khắp mọi nơi, xung quanh cô, bao bọc cô.

Búp bê màu đen, màu nâu, màu trắng, màu hồng. Búp bê tóc dài. Búp

bê không có tóc. Búp bê khóc. Búp bê nhìn chằm chằm. Nhưng không có
con búp bê nào tóc vàng, có váy kẻ và đôi mắt bằng cúc màu xanh lam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.